汉无名氏的作品,可归入「两汉乐府」一类。其中艺术成就最高的当数《古诗十九首》。这是中国东汉文人五言诗的代表作。最早见于南朝梁萧统的《文选》。东汉后期党争激烈,杀伐不休;官僚垄断仕途,文人士子备受压抑。面对这种社会现实,中下层文人士子或为避祸,或为寻求出路,纷纷背井离乡,亲戚隔绝、闺门分离,因而也就有了「游子」的乡愁和「思妇」的闺怨。《古诗十九首》的内容就是反映了这种漂泊流离之苦和离别相思之痛,表达了一种祈求社会安定、渴望家室团聚的愿望。由于诗人们的愿望难以实现,因此这类诗大都流露了浓重的感伤之情,蕴含了对社会的强烈不满。《古诗十九首》也真实地记录和反映了失意文人仕途碰壁后所产生的生命无常、及时行乐等颓废情绪。这类诗反映了东汉末年儒家思想崩溃,乱世人生观盛行时文人们普遍存在的一种精神状态。

汉无名氏其它作品精选

zuopinjingxuan

《相逢行》
分享数: 107
朝代:汉朝 | 作者:汉无名氏 | 类型:写马|写人|少年|写酒|

相逢狭路间,道隘不容车。

如何两少年,夹毂问君家。

君家诚易知,易知复难忘。

黄金为君门,白玉为君堂。

堂上置樽酒,作使邯郸倡。

中庭生桂树,华灯何煌煌。

兄弟两三人,中子为侍郎。

五日一来归,道上自生光,黄金络马头,观者盈道傍。

入门时左顾,但见双鸳鸯,鸳鸯七十二,罗列自成行。

音声何噰噰,鹤鸣东西厢。

大妇织绮罗,中妇织流黄,小妇无所为,挟瑟上高堂。

丈人且安坐,调丝方未央。

拼音
xiàng féng háng
[ [ hàn cháo ] ] hàn míng shì
xiàng féng xiá jiān , , dào ài róng chē       
liǎng shǎo nián , , jiá wèn jun1 jiā       
jun1 jiā chéng zhī , , zhī nán wàng       
huáng jīn wéi jun1 mén , , bái wéi jun1 táng       
táng shàng zhì zūn jiǔ , , zuò shǐ 使 hán dān chàng       
zhōng tíng shēng guì shù , , huá dēng huáng huáng       
xiōng liǎng sān rén , , zhōng wéi shì láng       
lái guī , , dào shàng shēng guāng , , huáng jīn luò tóu , , guān zhě yíng dào bàng       
mén shí zuǒ , , dàn jiàn shuāng yuān yāng , , yuān yāng shí èr , , luó liè chéng háng       
yīn shēng yōng yōng , , míng dōng 西 xiāng       
zhī luó , , zhōng zhī liú huáng , , xiǎo suǒ wéi , , jiā shàng gāo táng       
zhàng rén qiě ān zuò , , diào fāng wèi yāng
相逢行注音
  • xiàng
    féng
    háng
  • [
    [
    hàn
    cháo
    ]
    ]
    hàn
    míng
    shì
  • xiàng
    féng
    xiá
    jiān
    ,
    ,
    dào
    ài
    róng
    chē
  • liǎng
    shǎo
    nián
    ,
    ,
    jiá
    wèn
    jun1
    jiā
  • jun1
    jiā
    chéng
    zhī
    ,
    ,
    zhī
    nán
    wàng
  • huáng
    jīn
    wéi
    jun1
    mén
    ,
    ,
    bái
    wéi
    jun1
    táng
  • táng
    shàng
    zhì
    zūn
    jiǔ
    ,
    ,
    zuò
    shǐ
    使
    hán
    dān
    chàng
  • zhōng
    tíng
    shēng
    guì
    shù
    ,
    ,
    huá
    dēng
    huáng
    huáng
  • xiōng
    liǎng
    sān
    rén
    ,
    ,
    zhōng
    wéi
    shì
    láng
  • lái
    guī
    ,
    ,
    dào
    shàng
    shēng
    guāng
    ,
    ,
    huáng
    jīn
    luò
    tóu
    ,
    ,
    guān
    zhě
    yíng
    dào
    bàng
  • mén
    shí
    zuǒ
    ,
    ,
    dàn
    jiàn
    shuāng
    yuān
    yāng
    ,
    ,
    yuān
    yāng
    shí
    èr
    ,
    ,
    luó
    liè
    chéng
    háng
  • yīn
    shēng
    yōng
    yōng
    ,
    ,
    míng
    dōng
    西
    xiāng
  • zhī
    luó
    ,
    ,
    zhōng
    zhī
    liú
    huáng
    ,
    ,
    xiǎo
    suǒ
    wéi
    ,
    ,
    jiā
    shàng
    gāo
    táng
  • zhàng
    rén
    qiě
    ān
    zuò
    ,
    ,
    diào
    fāng
    wèi
    yāng
例句
严知孝听他这个得意的学生~的说着,脸上的愁闷就散开了。(梁斌《红旗谱》四二)
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们