杨基(1326~1378)元末明初诗人。字孟载,号眉庵。原籍嘉州(今四川乐山),大父仕江左,遂家吴中(今浙江湖州),“吴中四杰”之一。元末,曾入张士诚幕府,为丞相府记室,后辞去。明初为荥阳知县,累官至山西按察使,后被谗夺官,罚服劳役。死于工所。 杨基诗风清俊纤巧,其中五言律诗《岳阳楼》境界开阔,时人称杨基为“五言射雕手”。少时曾著《论鉴》十万余言。又于杨维桢席上赋《铁笛》诗,当时维桢已成名流,对杨基倍加称赏:“吾意诗境荒矣,今当让子一头地。”杨基与高启、张羽、徐贲为诗友,时人称为“吴中四杰”。
《无题和唐李义山商隐·三》
分享数:2
朝代: 明朝 | 作者:杨基 | 类型:写雨|写花|写雷|荷叶|写云|

夜合花边待月来,宫中郤辘响春雷。

笙调恨谱参差度,锦织愁纹宛转回。

楼上绿珠知报主,座中红拂解怜才。

伤心两炬绯罗烛,吹作银荷叶下灰。

为雨为云事两难,蕙心兰质易摧残。

筝移锦柱秋先断,漏滴铜壶夜不干。

罗幕有香莺梦暖,绮窗无月雁声寒。

芙蓉一树金塘外,只有芳卿独自看。

拼音
táng shān shāng yǐn · · sān
[ [ míng cháo ] ] yáng
huā biān dài yuè lái gōng zhōng qiè xiǎng chūn léi        shēng diào hèn cān chà jǐn zhī chóu wén wǎn zhuǎn huí        lóu shàng 绿 zhū zhī bào zhǔ zuò zhōng hóng jiě lián cái        shāng xīn liǎng fēi luó zhú chuī zuò yín xià huī        wéi wéi yún shì liǎng nán huì xīn lán zhì cuī cán        zhēng jǐn zhù qiū xiān duàn lòu tóng gàn        luó yǒu xiāng yīng mèng nuǎn chuāng yuè yàn shēng hán        róng shù jīn táng wài zhī yǒu fāng qīng kàn       
无题和唐李义山商隐·三注音
  • táng
    shān
    shāng
    yǐn
    ·
    ·
    sān
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    yáng
  • huā
    biān
    dài
    yuè
    lái
    gōng
    zhōng
    qiè
    xiǎng
    chūn
    léi
    shēng
    diào
    hèn
    cān
    chà
    jǐn
    zhī
    chóu
    wén
    wǎn
    zhuǎn
    huí
    lóu
    shàng
    绿
    zhū
    zhī
    bào
    zhǔ
    zuò
    zhōng
    hóng
    jiě
    lián
    cái
    shāng
    xīn
    liǎng
    fēi
    luó
    zhú
    chuī
    zuò
    yín
    xià
    huī
    wéi
    wéi
    yún
    shì
    liǎng
    nán
    huì
    xīn
    lán
    zhì
    cuī
    cán
    zhēng
    jǐn
    zhù
    qiū
    xiān
    duàn
    lòu
    tóng
    gàn
    luó
    yǒu
    xiāng
    yīng
    mèng
    nuǎn
    chuāng
    yuè
    yàn
    shēng
    hán
    róng
    shù
    jīn
    táng
    wài
    zhī
    yǒu
    fāng
    qīng
    kàn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1