叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。淳熙五年(1178年),叶适中进士第二名(榜眼)。历仕孝宗、光宗、宁宗三朝,历官平江府观察推官、太学博士、尚书左选郎、国子司业、知泉州、兵部侍郎等职,曾参与策划“绍熙内禅”。叶适对外力主抗金,反对和议。韩侂胄谋划北伐时,叶适提出异议,韩侂胄不听,改授叶适为权工部侍郎、权吏部侍郎,兼直学士院。叶适不肯草诏。其后又建议防江,但韩侂胄仍不采纳。开禧北伐失败后,叶适出宝谟阁待制职、知建康府兼沿江制置使、节制江北诸州,因军政措置得宜,曾屡挫敌军锋锐。金兵退后,进宝文阁待制,兼江淮...
《月波楼》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:叶适 | 类型:写雪|写风|写花|写山|风俗|

下林百果春自花,屋藏汀阴泉着沙。

光风腻雪谁汝惜。

繁红蜜翠空欹斜。

爱君楼高出江上,百里江山开四向。

峻屏森耸远更寒,纹练萦回静犹浪。

孤潮夜卷四头来,海门推出冰崔嵬。

岂知星河遭映夺,只使鹳雀常惊猜。

此村风俗淳且鲁,接树移花今复古。

劝君种学化儿孙,不须贮妓呈歌舞。

拼音
yuè lóu
[ [ sòng cháo ] ] shì
xià lín bǎi guǒ chūn huā cáng tīng yīn quán zhe shā        guāng fēng xuě shuí        fán hóng cuì kōng xié        ài jun1 lóu gāo chū jiāng shàng bǎi jiāng shān kāi xiàng        jun4 píng sēn sǒng yuǎn gèng hán wén liàn yíng huí jìng yóu làng        cháo juàn tóu lái hǎi mén tuī chū bīng cuī wéi        zhī xīng zāo yìng duó zhī shǐ 使 guàn què cháng jīng cāi        cūn fēng chún qiě jiē shù huā jīn        quàn jun1 zhǒng xué huà ér sūn zhù chéng       
月波楼注音
  • yuè
    lóu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • xià
    lín
    bǎi
    guǒ
    chūn
    huā
    cáng
    tīng
    yīn
    quán
    zhe
    shā
    guāng
    fēng
    xuě
    shuí
    fán
    hóng
    cuì
    kōng
    xié
    ài
    jun1
    lóu
    gāo
    chū
    jiāng
    shàng
    bǎi
    jiāng
    shān
    kāi
    xiàng
    jun4
    píng
    sēn
    sǒng
    yuǎn
    gèng
    hán
    wén
    liàn
    yíng
    huí
    jìng
    yóu
    làng
    cháo
    juàn
    tóu
    lái
    hǎi
    mén
    tuī
    chū
    bīng
    cuī
    wéi
    zhī
    xīng
    zāo
    yìng
    duó
    zhī
    shǐ
    使
    guàn
    què
    cháng
    jīng
    cāi
    cūn
    fēng
    chún
    qiě
    jiē
    shù
    huā
    jīn
    quàn
    jun1
    zhǒng
    xué
    huà
    ér
    sūn
    zhù
    chéng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1