王叔承(1537—1601) 明诗人。初名光允,字叔承,晚更名灵岳,字子幻,自号昆仑承山人,吴江人。喜游学,纵游齐、鲁、燕、赵,又入闽赴楚。在邺下,郑若庸荐之赵康王。叔承以其无礼贤下士之实意,赋诗离去。又客大学士李春芳家,嗜酒。春芳有所纂述,常醉卧弗应,久之乃请其归。太仓王锡爵是其布衣之交,对三王并封之议,遗书数千言规劝之,锡爵为此叹服不已。其诗为王世贞兄弟所推崇。曾纵观西苑园内之胜,作汉宫曲数十阕,流传于禁中。著作有《潇湘编》、《吴越游集》、《宫词》、《壮游编》、《蟭螟寄杂录》、《后吴越编》、《荔子编》、《岳色编》、《芙蓉阁遗稿》等。
《有调》
分享数:1
朝代: 明朝 | 作者:王叔承 | 类型:写雨|写花|相思|写云|

相思回梦入青扉,隔夜红绡月色微。

巫峡行云含雨出,章台折柳带春归。

颦开镜里新沾黛,笑拂床头旧舞衣。

怪得莺莺憔悴死,鸳鸯花下又双飞。

拼音
yǒu diào
[ [ míng cháo ] ] wáng shū chéng
xiàng huí mèng qīng fēi hóng xiāo yuè wēi        xiá háng yún hán chū zhāng tái shé liǔ dài chūn guī        pín kāi jìng xīn zhān dài xiào chuáng tóu jiù        guài yīng yīng qiáo cuì yuān yāng huā xià yòu shuāng fēi       
有调注音
  • yǒu
    diào
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    shū
    chéng
  • xiàng
    huí
    mèng
    qīng
    fēi
    hóng
    xiāo
    yuè
    wēi
    xiá
    háng
    yún
    hán
    chū
    zhāng
    tái
    shé
    liǔ
    dài
    chūn
    guī
    pín
    kāi
    jìng
    xīn
    zhān
    dài
    xiào
    chuáng
    tóu
    jiù
    guài
    yīng
    yīng
    qiáo
    cuì
    yuān
    yāng
    huā
    xià
    yòu
    shuāng
    fēi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1