杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。
《李夫人》
分享数:2
朝代: 元朝 | 作者:杨维桢 | 类型:写雨|写风|写山|写水|写人|写云|

绝代一佳人,美色如洛妃。

春月为作眉上彀,秋水为作眼中波。

歌琼蕤,舞玉枝,君王有情不自持。

玉枝一夜摧,琼蕤一朝落,君王之心何以乐?

若有人兮有若无,来迟兮去促促。

芙蓉叶上清露结,晴光倒射金虹灭。

山为雨,海为雨,何得分明梦中语?

落蛾影灭百子池,灵风一阵彩云飞。

拼音
rén
[ [ yuán cháo ] ] yáng wéi zhēn
jué dài jiā rén měi luò fēi        chūn yuè wéi zuò méi shàng gòu qiū shuǐ wéi zuò yǎn zhōng        qióng ruí zhī jun1 wáng yǒu qíng chí        zhī cuī qióng ruí cháo luò jun1 wáng zhī xīn ? ?        ruò yǒu rén yǒu ruò lái chí        róng shàng qīng jié qíng guāng dǎo shè jīn hóng miè        shān wéi hǎi wéi fèn míng mèng zhōng ? ?        luò é yǐng miè bǎi chí líng fēng zhèn cǎi yún fēi       
李夫人注音
  • rén
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    wéi
    zhēn
  • jué
    dài
    jiā
    rén
    měi
    luò
    fēi
    chūn
    yuè
    wéi
    zuò
    méi
    shàng
    gòu
    qiū
    shuǐ
    wéi
    zuò
    yǎn
    zhōng
    qióng
    ruí
    zhī
    jun1
    wáng
    yǒu
    qíng
    chí
    zhī
    cuī
    qióng
    ruí
    cháo
    luò
    jun1
    wáng
    zhī
    xīn
    ?
    ?
    ruò
    yǒu
    rén
    yǒu
    ruò
    lái
    chí
    róng
    shàng
    qīng
    jié
    qíng
    guāng
    dǎo
    shè
    jīn
    hóng
    miè
    shān
    wéi
    hǎi
    wéi
    fèn
    míng
    mèng
    zhōng
    ?
    ?
    luò
    é
    yǐng
    miè
    bǎi
    chí
    líng
    fēng
    zhèn
    cǎi
    yún
    fēi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1