王迈(1184~1248) ,南宋诗人。字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(1217)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以"策好人争诵,名高士责全"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳□中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。  宁宗嘉定十年(1217),迈入京应试,擢吴潜榜进士甲科第四人,授潭州观察推官,廉谨靖恭,以爱人为主,诚信不欺,抚民以仁。
《梅花吟》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:王迈 | 类型:写雪|写风|写花|写山|写马|写人|写雷|春游|游子|

君不见山前后雪成堆,朔风撼地声发雷。

孤根忍死受寒冻,须作百花头上魁。

寻春游子不爱惜,马蹄践蹂花狼藉。

芳姿不肯被消磨,饱尽炎凉方结实。

实成始得主人知,进登玉陛调鼎腼。

那时滋味甜如饴,无忘霜风吹折时。

拼音
méi huā yín
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
jun1 jiàn shān qián hòu xuě chéng duī shuò fēng hàn shēng léi        gēn rěn shòu hán dòng zuò bǎi huā tóu shàng kuí        xún chūn yóu ài jiàn róu huā láng jiè        fāng 姿 kěn bèi xiāo bǎo jìn yán liáng fāng jié shí        shí chéng shǐ zhǔ rén zhī jìn dēng diào dǐng miǎn        shí wèi tián wàng shuāng fēng chuī shé shí       
梅花吟注音
  • méi
    huā
    yín
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    mài
  • jun1
    jiàn
    shān
    qián
    hòu
    xuě
    chéng
    duī
    shuò
    fēng
    hàn
    shēng
    léi
    gēn
    rěn
    shòu
    hán
    dòng
    zuò
    bǎi
    huā
    tóu
    shàng
    kuí
    xún
    chūn
    yóu
    ài
    jiàn
    róu
    huā
    láng
    jiè
    fāng
    姿
    kěn
    bèi
    xiāo
    bǎo
    jìn
    yán
    liáng
    fāng
    jié
    shí
    shí
    chéng
    shǐ
    zhǔ
    rén
    zhī
    jìn
    dēng
    diào
    dǐng
    miǎn
    shí
    wèi
    tián
    wàng
    shuāng
    fēng
    chuī
    shé
    shí

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1