héng
横
dú
渎
àn
岸
biān
边
méi
梅
huā
花
fāng
方
kāi
开
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
shī
施
shū
枢
xuě
雪
rǎn
染
méi
梅
huā
花
yǐ
倚
dào
道
bàng
傍
,
,
tíng
亭
tíng
亭
yě
野
shuǐ
水
nòng
弄
yōu
幽
fāng
芳
。
。
dōng
东
fēng
风
sì
似
shǎng
赏
gū
孤
gāo
高
yì
意
,
,
wèi
未
xǔ
许
piāo
飘
líng
零
yī
一
piàn
片
xiāng
香
。
。