陈造(1133年~1203年)字唐卿,高邮(今属江苏)人。生于宋高宗绍兴三年,孝宗淳熙二年(1175年)进士,以词赋闻名艺苑,撰《芹宫讲古》,阐明经义,人称“淮南夫子”。范成大见其诗文谓“使遇欧、苏,盛名当不在少游下。”尤袤、罗点得其骚词、杂著,爱之手不释卷。郑兴裔荐其“问学闳深,艺文优赡”。调太平州繁昌尉,改平江府教授,寻知明州定海县,通判房州权知州事。房州秩满,为浙西路安抚司参议,改淮南西路安抚司参议。自以转辗州县幕僚,无补於世,置江湖乃宜,遂自号江湖长翁。宁宗嘉泰三年卒,年七十一。
《次韵章时可》
分享数:7
朝代: 宋朝 | 作者:陈造 | 类型:写风|写山|写人|

般门难呈拙,抑屋方自咎。

诗肩卓两峰,因君笑今又。

袖手非不佳,拜赐良独厚。

翩翩王公孙,肝肺衷绘绣。

向来传新作,价欲擅文囿。

妙语再堕前,吟玩忘昏昼。

江涛骇澎湃,风竹聆疎瘦。

足我学古心,如饮得美酎。

气无寒郊寒,派续后山后。

采采葩华林,群芳酿孤茂。

错刀合琼瑶,内索惭寡陋。

肯如周人朴,唾去不一嗅。

拼音
yùn zhāng shí
[ [ sòng cháo ] ] chén zào
bān mén nán chéng zhuō fāng jiù        shī jiān zhuó liǎng fēng yīn jun1 xiào jīn yòu        xiù shǒu fēi jiā bài liáng hòu        piān piān wáng gōng sūn gān fèi zhōng huì xiù        xiàng lái chuán xīn zuò jià shàn wén yòu        miào zài duò qián yín wán wàng hūn zhòu        jiāng tāo hài péng pài fēng zhú líng shū shòu        xué xīn yǐn měi zhòu        hán jiāo hán pài hòu shān hòu        cǎi cǎi huá lín qún fāng niàng mào        cuò dāo qióng yáo nèi suǒ cán guǎ lòu        kěn zhōu rén tuò xiù       
次韵章时可注音
  • yùn
    zhāng
    shí
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    zào
  • bān
    mén
    nán
    chéng
    zhuō
    fāng
    jiù
    shī
    jiān
    zhuó
    liǎng
    fēng
    yīn
    jun1
    xiào
    jīn
    yòu
    xiù
    shǒu
    fēi
    jiā
    bài
    liáng
    hòu
    piān
    piān
    wáng
    gōng
    sūn
    gān
    fèi
    zhōng
    huì
    xiù
    xiàng
    lái
    chuán
    xīn
    zuò
    jià
    shàn
    wén
    yòu
    miào
    zài
    duò
    qián
    yín
    wán
    wàng
    hūn
    zhòu
    jiāng
    tāo
    hài
    péng
    pài
    fēng
    zhú
    líng
    shū
    shòu
    xué
    xīn
    yǐn
    měi
    zhòu
    hán
    jiāo
    hán
    pài
    hòu
    shān
    hòu
    cǎi
    cǎi
    huá
    lín
    qún
    fāng
    niàng
    mào
    cuò
    dāo
    qióng
    yáo
    nèi
    suǒ
    cán
    guǎ
    lòu
    kěn
    zhōu
    rén
    tuò
    xiù

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1