陈造(1133年~1203年)字唐卿,高邮(今属江苏)人。生于宋高宗绍兴三年,孝宗淳熙二年(1175年)进士,以词赋闻名艺苑,撰《芹宫讲古》,阐明经义,人称“淮南夫子”。范成大见其诗文谓“使遇欧、苏,盛名当不在少游下。”尤袤、罗点得其骚词、杂著,爱之手不释卷。郑兴裔荐其“问学闳深,艺文优赡”。调太平州繁昌尉,改平江府教授,寻知明州定海县,通判房州权知州事。房州秩满,为浙西路安抚司参议,改淮南西路安抚司参议。自以转辗州县幕僚,无补於世,置江湖乃宜,遂自号江湖长翁。宁宗嘉泰三年卒,年七十一。
《次韵赵帅登平山堂》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:陈造 | 类型:写风|写花|写山|

东皇未憖养花功,远近娇红乱老红。

胜赏山容陪隽轨,凭虚仍喜受雄风。

小{奭斗}蜀井寒冰齿,旋俯波光碧蘸空。

更看诗翁落椽笔,弹丸句法许谁同。

拼音
yùn zhào shuài dēng píng shān táng
[ [ sòng cháo ] ] chén zào
dōng huáng wèi yìn yǎng huā gōng yuǎn jìn jiāo hóng luàn lǎo hóng        shèng shǎng shān róng péi jun4 guǐ píng réng shòu xióng fēng        xiǎo { { shì dòu } } shǔ jǐng hán bīng chǐ 齿 xuán guāng zhàn kōng        gèng kàn shī wēng luò chuán dàn wán shuí tóng       
次韵赵帅登平山堂注音
  • yùn
    zhào
    shuài
    dēng
    píng
    shān
    táng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    zào
  • dōng
    huáng
    wèi
    yìn
    yǎng
    huā
    gōng
    yuǎn
    jìn
    jiāo
    hóng
    luàn
    lǎo
    hóng
    shèng
    shǎng
    shān
    róng
    péi
    jun4
    guǐ
    píng
    réng
    shòu
    xióng
    fēng
    xiǎo
    {
    {
    shì
    dòu
    }
    }
    shǔ
    jǐng
    hán
    bīng
    chǐ
    齿
    xuán
    guāng
    zhàn
    kōng
    gèng
    kàn
    shī
    wēng
    luò
    chuán
    dàn
    wán
    shuí
    tóng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1