胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。少时桀黠难制,安国以读书移其心。尝从祭酒杨时学。宋徽宗宣和三年(公元1121年)进士。宋钦宗靖康元年(公元1126年),除秘书省校书郎。历官司门员外郎、起居郎、永州知府、中书舍人、礼部侍郎兼侍讲、徽猷阁直学士。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。尝著《崇正辩》辟佛:“推兼爱之意而不知别亲疏,此墨之弊也……释氏之弊,岂不甚于此乎?”“不别亲疏,故不辩贤否。”其上高宗...
《水龙吟·玉梅冲腊传香》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:胡寅 | 类型:写花|襟怀|莲花|写梅|写云|

玉梅冲腊传香,瑞蓂秀荚开三四。

莲花沉漏,熊罴占应,洛阳名裔。

岁比甘罗,便疏同队,累棋观志。

向修文寓直,仙楼侍宴,梁王宝、真难俪。

多少襟怀未试,暂超然、壶中游戏。

行看献策,归瞻旒藻,常勋斿记。

歌畔巫云,舞回邹管,金钗扶醉。

有阴功不乞,丹砂十纪,寿祺全畀。

拼音
shuǐ lóng yín · · méi chōng chuán xiāng
[ [ sòng cháo ] ] yín
méi chōng chuán xiāng ruì xiù jiá kāi sān        lián huā chén lòu xióng zhàn yīng luò yáng míng        suì gān luó biàn 便 shū tóng duì lèi guān zhì        xiàng xiū wén zhí xiān lóu shì yàn liáng wáng bǎo zhēn nán        duō shǎo jīn huái 怀 wèi shì zàn chāo rán zhōng yóu        háng kàn xiàn guī zhān liú zǎo cháng xūn yóu        pàn yún huí zōu guǎn jīn chāi zuì        yǒu yīn gōng dān shā shí shòu 寿 quán       
水龙吟·玉梅冲腊传香注音
  • shuǐ
    lóng
    yín
    ·
    ·
    méi
    chōng
    chuán
    xiāng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    yín
  • méi
    chōng
    chuán
    xiāng
    ruì
    xiù
    jiá
    kāi
    sān
    lián
    huā
    chén
    lòu
    xióng
    zhàn
    yīng
    luò
    yáng
    míng
    suì
    gān
    luó
    biàn
    便
    shū
    tóng
    duì
    lèi
    guān
    zhì
    xiàng
    xiū
    wén
    zhí
    xiān
    lóu
    shì
    yàn
    liáng
    wáng
    bǎo
    zhēn
    nán
    duō
    shǎo
    jīn
    huái
    怀
    wèi
    shì
    zàn
    chāo
    rán
    zhōng
    yóu
    háng
    kàn
    xiàn
    guī
    zhān
    liú
    zǎo
    cháng
    xūn
    yóu
    pàn
    yún
    huí
    zōu
    guǎn
    jīn
    chāi
    zuì
    yǒu
    yīn
    gōng
    dān
    shā
    shí
    shòu
    寿
    quán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1