王庭珪(1079~1171)字民瞻,自号泸溪老人、泸溪真逸,吉州安福(今属江西)人。性伉厉,为诗雄浑。政和八年(1118)登进士第。调茶陵丞,与上官不合,弃官隐居卢溪,因以自号。绍兴中,胡铨请斩秦桧,谪新州,独庭珪以诗送行,有“痴儿不了公家事,男子须为天下奇”句。坐讪谤,流夜郎(一作岭南)。十九年(1149)六月,勒停,送辰州(今属湖南湘西自治州、怀化地区)编管。秦桧死,许自便。孝宗时,召对内殿,赐国子监主簿,乾道六年(1170),复除直敷文阁。乾道八年(1172)病逝,终年92岁,去世后葬于安福县山庄乡下沙村长甫村后山腰,胡铨撰写墓志铭碑。王庭珪是两宋之交的重要诗人。他个性刚直,辞官归隐,曾因诗送胡铨而被贬辰州。靖康...
《江城子·楼头钟鼓变新声》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:王庭珪 | 类型:写景|写风|写花|写水|写人|写桥|写云|

楼头钟鼓变新声。

晚霞晴。

水云生。

何处归帆,争泊蓼花汀。

遥望虹桥如画里,鳌背上,著人行。

夜阑风定见危亭。

却重登。

景方明。

影落波心,疑是海中鲸。

愿借吸川沧海量,为公寿,落桥成。

拼音
jiāng chéng · · lóu tóu zhōng biàn xīn shēng
[ [ sòng cháo ] ] wáng tíng guī
lóu tóu zhōng biàn xīn shēng        wǎn xiá qíng        shuǐ yún shēng        chù guī fān zhēng liǎo huā tīng        yáo wàng hóng qiáo huà áo bèi shàng zhe rén háng        lán fēng dìng jiàn wēi tíng        què zhòng dēng        jǐng fāng míng        yǐng luò xīn shì hǎi zhōng jīng        yuàn jiè chuān cāng hǎi liàng wéi gōng shòu 寿 luò qiáo chéng       
江城子·楼头钟鼓变新声注音
  • jiāng
    chéng
    ·
    ·
    lóu
    tóu
    zhōng
    biàn
    xīn
    shēng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    tíng
    guī
  • lóu
    tóu
    zhōng
    biàn
    xīn
    shēng
    wǎn
    xiá
    qíng
    shuǐ
    yún
    shēng
    chù
    guī
    fān
    zhēng
    liǎo
    huā
    tīng
    yáo
    wàng
    hóng
    qiáo
    huà
    áo
    bèi
    shàng
    zhe
    rén
    háng
    lán
    fēng
    dìng
    jiàn
    wēi
    tíng
    què
    zhòng
    dēng
    jǐng
    fāng
    míng
    yǐng
    luò
    xīn
    shì
    hǎi
    zhōng
    jīng
    yuàn
    jiè
    chuān
    cāng
    hǎi
    liàng
    wéi
    gōng
    shòu
    寿
    luò
    qiáo
    chéng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1