白朴(1226—约1306) 原名恒,字仁甫,后改名朴,字太素,号兰谷。汉族,祖籍隩州(今山西河曲附近),后徙居真定(今河北正定县),晚岁寓居金陵(今南京市),终身未仕。他是元代著名的文学家、曲作家、杂剧家,与关汉卿、马致远、郑光祖合称为元曲四大家。代表作主要有《唐明皇秋夜梧桐雨》、《裴少俊墙头马上》、《董月英花月东墙记》等。
《沁园春 监察师巨源将辟予为政,因读嵇康与》
分享数:1
朝代: 元朝 | 作者:白朴 | 类型:写山|写鸟|写人|寂寞|写草|写鱼|

自古贤能,壮岁飞腾,老来退闲。

念一身九患,天教寂寞,百年孤愤,日就衰残。

麋鹿难驯,金镳纵好,志在长林丰草间。

唐虞世,也曾闻巢许,遁迹箕山。

越人无用殷冠。

怕机事缠头不耐烦。

对诗书满架,子孙可教,琴樽一室,亲旧相欢。

况属清时,得延残喘,鱼鸟溪山任往还。

还知否,有绝交书在,细与君看。

拼音
qìn yuán chūn jiān chá shī yuán jiāng wéi zhèng yīn kāng
[ [ yuán cháo ] ] bái
xián néng zhuàng suì fēi téng lǎo lái tuì 退 xián        niàn shēn jiǔ huàn tiān jiāo bǎi nián fèn jiù shuāi cán        鹿 nán xùn jīn biāo zòng hǎo zhì zài zhǎng lín fēng cǎo jiān        táng shì céng wén cháo dùn shān        yuè rén yòng yīn guàn        shì chán tóu nài fán        duì shī shū mǎn jià sūn jiāo qín zūn shì qīn jiù xiàng huān        kuàng shǔ qīng shí yán cán chuǎn niǎo shān rèn wǎng hái        hái zhī fǒu yǒu jué jiāo shū zài jun1 kàn       
沁园春 监察师巨源将辟予为政,因读嵇康与注音
  • qìn
    yuán
    chūn
     
    jiān
    chá
    shī
    yuán
    jiāng
    wéi
    zhèng
    yīn
    kāng
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • xián
    néng
    zhuàng
    suì
    fēi
    téng
    lǎo
    lái
    tuì
    退
    xián
    niàn
    shēn
    jiǔ
    huàn
    tiān
    jiāo
    bǎi
    nián
    fèn
    jiù
    shuāi
    cán
    鹿
    nán
    xùn
    jīn
    biāo
    zòng
    hǎo
    zhì
    zài
    zhǎng
    lín
    fēng
    cǎo
    jiān
    táng
    shì
    céng
    wén
    cháo
    dùn
    shān
    yuè
    rén
    yòng
    yīn
    guàn
    shì
    chán
    tóu
    nài
    fán
    duì
    shī
    shū
    mǎn
    jià
    sūn
    jiāo
    qín
    zūn
    shì
    qīn
    jiù
    xiàng
    huān
    kuàng
    shǔ
    qīng
    shí
    yán
    cán
    chuǎn
    niǎo
    shān
    rèn
    wǎng
    hái
    hái
    zhī
    fǒu
    yǒu
    jué
    jiāo
    shū
    zài
    jun1
    kàn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1