汪莘(1155~1227)南宋诗人。字叔耕,号柳塘,休宁(今属安徽)人,布衣。隐居黄山,研究《周易》,旁及释、老。宋宁宗嘉定年间,他曾三次上书朝廷,陈述天变、人事、民穷、吏污等弊病,以及行师布阵的方法,没有得到答复。徐谊知建康时,想把他作为遁世隐士向朝廷荐举,但未能成功。晚年筑室柳溪,自号方壶居士,与朱熹友善。作品有《方壶存稿》 9卷,有明汪璨等刻本;又有《方壶集》4卷,有清雍正九年(1731)刻本。
《沁园春·春至伤春》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:汪莘 | 类型:写风|写山|写人|悲秋|伤春|少年|

春至伤春,秋至悲秋,谁在华胥。

叹谪仙才气,飞扬跋扈,渊明何事,慷慨欷歔。

自我少年,如今晚境,行半人间真有余。

都休问,且一觞一咏,吾爱吾庐。

南皋境界何如。

舍明月清风谁与居。

望蓬山路杳,万株翠桧,方壶门掩,四面红蕖。

中有佳人,绰如姑射,一炷清香满太虚。

尘寰外,被鸣鸾报客,飞鹤传书。

拼音
qìn yuán chūn · · chūn zhì shāng chūn
[ [ sòng cháo ] ] wāng shēn
chūn zhì shāng chūn qiū zhì bēi qiū shuí zài huá        tàn zhé xiān cái fēi yáng yuān míng shì kāng kǎi        shǎo nián jīn wǎn jìng háng bàn rén jiān zhēn yǒu        dōu xiū wèn qiě shāng yǒng ài        nán gāo jìng jiè        shě míng yuè qīng fēng shuí        wàng péng shān yǎo wàn zhū cuì guì fāng mén yǎn miàn hóng        zhōng yǒu jiā rén chāo shè zhù qīng xiāng mǎn tài        chén huán wài bèi míng luán bào fēi chuán shū       
沁园春·春至伤春注音
  • qìn
    yuán
    chūn
    ·
    ·
    chūn
    zhì
    shāng
    chūn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wāng
    shēn
  • chūn
    zhì
    shāng
    chūn
    qiū
    zhì
    bēi
    qiū
    shuí
    zài
    huá
    tàn
    zhé
    xiān
    cái
    fēi
    yáng
    yuān
    míng
    shì
    kāng
    kǎi
    shǎo
    nián
    jīn
    wǎn
    jìng
    háng
    bàn
    rén
    jiān
    zhēn
    yǒu
    dōu
    xiū
    wèn
    qiě
    shāng
    yǒng
    ài
    nán
    gāo
    jìng
    jiè
    shě
    míng
    yuè
    qīng
    fēng
    shuí
    wàng
    péng
    shān
    yǎo
    wàn
    zhū
    cuì
    guì
    fāng
    mén
    yǎn
    miàn
    hóng
    zhōng
    yǒu
    jiā
    rén
    chāo
    shè
    zhù
    qīng
    xiāng
    mǎn
    tài
    chén
    huán
    wài
    bèi
    míng
    luán
    bào
    fēi
    chuán
    shū

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1