祝允明(1460—1527)字希哲,号枝山,因右手有六指,自号“枝指生”,又署枝山老樵、枝指山人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。他家学渊源,能诗文,工书法,特别是其狂草颇受世人赞誉,流传有“唐伯虎的画,祝枝山的字”之说。祝枝山所书写的“六体书诗赋卷”、“草书杜甫诗卷”、“古诗十九首”、“草书唐人诗卷”及“草书诗翰卷”等都是传世墨迹的精品。并与唐寅、文徵明、徐祯卿齐名,明历称其为“吴中四才子”之一。由于与唐寅遭际与共,情性相投,民间流传着两人的种种趣事。
《清溪宫梦仙吟》
分享数:2
朝代: 明朝 | 作者:祝允明 | 类型:写风|写人|写云|

都邑声色区,此有蓬萝风。

黄埃不入门,十月清溪宫。

幽阁掩竹牖,舒足眠高舂。

隔林羽衣人,焚香鸣槁桐。

微火萦屑沉,绿尘婉空濛。

凄弦泛寒飙,引声入云中。

吾不解世曲,聊与神明通。

思借大鲲翼,小戏沧海东。

微暝已复来,客调犹未终。

拼音
qīng gōng mèng xiān yín
[ [ míng cháo ] ] zhù yǔn míng
dōu shēng yǒu péng luó fēng        huáng āi mén shí yuè qīng gōng        yōu yǎn zhú yǒu shū mián gāo chōng        lín rén fén xiāng míng gǎo tóng        wēi huǒ yíng xiè chén 绿 chén wǎn kōng méng        xián fàn hán biāo yǐn shēng yún zhōng        jiě shì liáo shén míng tōng        jiè kūn xiǎo cāng hǎi dōng        wēi míng lái diào yóu wèi zhōng       
清溪宫梦仙吟注音
  • qīng
    gōng
    mèng
    xiān
    yín
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    zhù
    yǔn
    míng
  • dōu
    shēng
    yǒu
    péng
    luó
    fēng
    huáng
    āi
    mén
    shí
    yuè
    qīng
    gōng
    yōu
    yǎn
    zhú
    yǒu
    shū
    mián
    gāo
    chōng
    lín
    rén
    fén
    xiāng
    míng
    gǎo
    tóng
    wēi
    huǒ
    yíng
    xiè
    chén
    绿
    chén
    wǎn
    kōng
    méng
    xián
    fàn
    hán
    biāo
    yǐn
    shēng
    yún
    zhōng
    jiě
    shì
    liáo
    shén
    míng
    tōng
    jiè
    kūn
    xiǎo
    cāng
    hǎi
    dōng
    wēi
    míng
    lái
    diào
    yóu
    wèi
    zhōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1