程珌(1164─1242)字怀古,休宁(今属安徽)人,先世居洺水,因自号洺水遗民。绍熙四年(1193)进士。授昌化主簿,调建康府教授,改知富阳县。嘉定十三年(1220),除秘书丞。明年,为著作佐郎、军器少监。历迁国子司业、起居舍人、权中书舍人,拜翰林学士、知制诰。绍定间,知福州兼福建安抚使,以端明殿学士致仕。淳祐二年卒,年七十九。《宋史》有传。有《洺水集》二十四卷,《洺水词》一卷。《四库总目提要》云:「珌文宗欧、苏,其所作词,亦出入于苏、辛两家之间。中多寿人亦自寿之作,颇嫌寡味。至《满庭芳》第二阕之萧、歌通叶,《减字木兰花》后阕之好、坐同韵,皆系乡音,尤不可为训也。」冯煦《蒿庵论词》云:「有与幼安周旋而即效其体者,若西樵、洺水两家。惜怀古味薄,济翁笔亦不健。」

程珌其它作品精选

zuopinjingxuan

《满庭芳·去腊飞花》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:程珌 | 类型:写风|写花|写山|写人|歌谣|写云|

去腊飞花,今春未已,迤逦将度元宵。

俄然甲子,青帝下新条。

净扫一天沈霭,红轮满、大地山河。

从今好,便当听取,万国起歌谣。

有人,当此际,锄云深坞,剪月中阿。

已占断春风,自种仙桃。

更扶疏桂影直,从岩底、上拂云梢。

仍为我,长摩苍石,无负此清波。

拼音
mǎn tíng fāng · · fēi huā
[ [ sòng cháo ] ] chéng
fēi huā jīn chūn wèi jiāng yuán xiāo        é rán jiǎ qīng xià xīn tiáo        jìng sǎo tiān shěn ǎi hóng lún mǎn shān        cóng jīn hǎo biàn 便 dāng tīng wàn guó yáo        yǒu rén dāng chú yún shēn jiǎn yuè zhōng ā        zhàn duàn chūn fēng zhǒng xiān táo        gèng shū guì yǐng zhí cóng yán shàng yún shāo        réng wéi zhǎng cāng shí qīng       
满庭芳·去腊飞花注音
  • mǎn
    tíng
    fāng
    ·
    ·
    fēi
    huā
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
  • fēi
    huā
    jīn
    chūn
    wèi
    jiāng
    yuán
    xiāo
    é
    rán
    jiǎ
    qīng
    xià
    xīn
    tiáo
    jìng
    sǎo
    tiān
    shěn
    ǎi
    hóng
    lún
    mǎn
    shān
    cóng
    jīn
    hǎo
    biàn
    便
    dāng
    tīng
    wàn
    guó
    yáo
    yǒu
    rén
    dāng
    chú
    yún
    shēn
    jiǎn
    yuè
    zhōng
    ā
    zhàn
    duàn
    chūn
    fēng
    zhǒng
    xiān
    táo
    gèng
    shū
    guì
    yǐng
    zhí
    cóng
    yán
    shàng
    yún
    shāo
    réng
    wéi
    zhǎng
    cāng
    shí
    qīng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1