洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。

洪适其它作品精选

zuopinjingxuan

《满庭芳·当国无功》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:洪适 | 类型:写风|写山|写水|故事|溪水|写云|奴隶|

当国无功,归田有分,四山浓抹烟眉。

春云多变,清昼惠风稀。

欲踵兰亭故事,溪水涨、簪盍鹅池。

临修竹,一觞一咏,考古到辛彝。

当时。

龙衮侧,亲闻胪句,天语如丝。

谩三年博士,局冗争治。

底事绣衣留滞,青天瑞、奴隶皆知。

迎归诏,鸾台凤阁,名记壁间碑。

拼音
mǎn tíng fāng · · dāng guó gōng
[ [ sòng cháo ] ] hóng shì
dāng guó gōng guī tián yǒu fèn shān nóng yān méi        chūn yún duō biàn qīng zhòu huì fēng        zhǒng lán tíng shì shuǐ zhǎng zān é chí        lín xiū zhú shāng yǒng kǎo dào xīn        dāng shí        lóng gǔn qīn wén tiān        màn sān nián shì rǒng zhēng zhì        shì xiù liú zhì qīng tiān ruì jiē zhī        yíng guī zhào luán tái fèng míng jiān bēi       
满庭芳·当国无功注音
  • mǎn
    tíng
    fāng
    ·
    ·
    dāng
    guó
    gōng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    hóng
    shì
  • dāng
    guó
    gōng
    guī
    tián
    yǒu
    fèn
    shān
    nóng
    yān
    méi
    chūn
    yún
    duō
    biàn
    qīng
    zhòu
    huì
    fēng
    zhǒng
    lán
    tíng
    shì
    shuǐ
    zhǎng
    zān
    é
    chí
    lín
    xiū
    zhú
    shāng
    yǒng
    kǎo
    dào
    xīn
    dāng
    shí
    lóng
    gǔn
    qīn
    wén
    tiān
    màn
    sān
    nián
    shì
    rǒng
    zhēng
    zhì
    shì
    xiù
    liú
    zhì
    qīng
    tiān
    ruì
    jiē
    zhī
    yíng
    guī
    zhào
    luán
    tái
    fèng
    míng
    jiān
    bēi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1