洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。

洪适其它作品精选

zuopinjingxuan

《满庭芳·蝴蝶梦魂》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:洪适 | 类型:写花|写人|身世|

蝴蝶梦魂,芭蕉身世,几人得到庞眉。

十分如意,天赋古今稀。

昼日猥叨三接,摩鹏翼、曾化鲲池。

槐阴下,深惭房魏,那敢作封彝。

雁行,争接翅,北门矩烛,西掖纶丝。

幸归来半世,园路先治。

渔唱樵歌不到,莺燕语、何畏人知。

编花史,修篁千亩,封植具穹碑。

拼音
mǎn tíng fāng · · dié mèng hún
[ [ sòng cháo ] ] hóng shì
dié mèng hún jiāo shēn shì rén dào páng méi        shí fèn tiān jīn        zhòu wěi dāo sān jiē péng céng huà kūn chí        huái yīn xià shēn cán fáng wèi gǎn zuò fēng        yàn háng zhēng jiē chì běi mén zhú 西 lún        xìng guī lái bàn shì yuán xiān zhì        chàng qiáo dào yīng yàn wèi rén zhī        biān huā shǐ xiū huáng qiān fēng zhí qióng bēi       
满庭芳·蝴蝶梦魂注音
  • mǎn
    tíng
    fāng
    ·
    ·
    dié
    mèng
    hún
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    hóng
    shì
  • dié
    mèng
    hún
    jiāo
    shēn
    shì
    rén
    dào
    páng
    méi
    shí
    fèn
    tiān
    jīn
    zhòu
    wěi
    dāo
    sān
    jiē
    péng
    céng
    huà
    kūn
    chí
    huái
    yīn
    xià
    shēn
    cán
    fáng
    wèi
    gǎn
    zuò
    fēng
    yàn
    háng
    zhēng
    jiē
    chì
    běi
    mén
    zhú
    西
    lún
    xìng
    guī
    lái
    bàn
    shì
    yuán
    xiān
    zhì
    chàng
    qiáo
    dào
    yīng
    yàn
    wèi
    rén
    zhī
    biān
    huā
    shǐ
    xiū
    huáng
    qiān
    fēng
    zhí
    qióng
    bēi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1