吴潜(1195—1262) 字毅夫,号履斋,宣州宁国(今属安徽)人。宁宗嘉定十年(1217)举进士第一,授承事郎,迁江东安抚留守。理宗淳祐十一年(1251)为参知政事,拜右丞相兼枢密使,封崇国公。次年罢相,开庆元年(1259)元兵南侵攻鄂州,被任为左丞相,封庆国公,后改许国公。被贾似道等人排挤,罢相,谪建昌军,徙潮州、循州。与姜夔、吴文英等交往,但词风却更近于辛弃疾。其词多抒发济时忧国的抱负与报国无门的悲愤。格调沉郁,感慨特深。著有《履斋遗集》,词集有《履斋诗余》。

吴潜其它作品精选

zuopinjingxuan

《满江红·为问人生》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:吴潜 | 类型:写水|写鸟|写人|人生|写云|

为问人生,□要足、何时是足。

这个底、蜗名蝇利,但添拘束。

便使积官居鼎鼎,假饶累富堆金玉。

似浮埃、抹电转头空,休迷局。

分已定,心能服。

宛句畔,昭亭曲。

有水多於竹,竹多於屋。

闲看白云归岫去,静观倦鸟投林宿。

那借来、拍板与门槌,休掀扑。

拼音
mǎn jiāng hóng · · wéi wèn rén shēng
[ [ sòng cháo ] ] qián
wéi wèn rén shēng yào shí shì        zhè míng yíng dàn tiān shù        biàn 便 shǐ 使 guān dǐng dǐng jiǎ ráo lèi duī jīn        āi diàn zhuǎn tóu kōng xiū        fèn dìng xīn néng        wǎn pàn zhāo tíng        yǒu shuǐ duō zhú zhú duō        xián kàn bái yún guī xiù jìng guān juàn niǎo tóu lín xiǔ 宿        jiè lái pāi bǎn mén chuí xiū xiān       
满江红·为问人生注音
  • mǎn
    jiāng
    hóng
    ·
    ·
    wéi
    wèn
    rén
    shēng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    qián
  • wéi
    wèn
    rén
    shēng
    yào
    shí
    shì
    zhè
    míng
    yíng
    dàn
    tiān
    shù
    biàn
    便
    shǐ
    使
    guān
    dǐng
    dǐng
    jiǎ
    ráo
    lèi
    duī
    jīn
    āi
    diàn
    zhuǎn
    tóu
    kōng
    xiū
    fèn
    dìng
    xīn
    néng
    wǎn
    pàn
    zhāo
    tíng
    yǒu
    shuǐ
    duō
    zhú
    zhú
    duō
    xián
    kàn
    bái
    yún
    guī
    xiù
    jìng
    guān
    juàn
    niǎo
    tóu
    lín
    xiǔ
    宿
    jiè
    lái
    pāi
    bǎn
    mén
    chuí
    xiū
    xiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1