魏了翁(1178年—1237年) ,字华父,号鹤山,邛州蒲江(今属四川)人。南宋著名理学家、思想家、大臣。庆元五年(1199年)进士,授签书剑南西川节度判官。历任国子正、武学博士、试学士院,以阻开边之议忤韩侂胄,改秘书省正字,出知嘉定府。史弥远当国,力辞召命。起知汉州、眉州。嘉定四年(1211年),擢潼川路提点刑狱,历知遂宁、泸州、潼川府。嘉定十五年(1222年),召为兵部郎中,累迁秘书监、起居舍人。宝庆元年(1225年),遭诬陷后黜至靖州居住。绍定五年(1232年),起为潼川路安抚使、知泸州。端平元年(1234年),召权礼部尚书兼直学士院,以端明殿学士、同签书枢密院事之职督视江淮京湖军马。嘉熙元年(1237年)卒,年六十,赠太...
《满江红·风引舟来》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:魏了翁 | 类型:写雨|写风|写人|写酒|

风引舟来,恰趁得、东楼嘉集。

正满眼、轻红重碧,照筵浮席。

更是姓黄人作守,重新墨妙亭遗迹。

对暮天、疏雨话乡情,更筹急。

嗟世眼,迷朱碧。

矜气势,才呼吸。

彼蔡章安在,千年黄笔。

腐鼠那能鹓凤吓,怒蜩未信冥鹏翼。

与史君、酌酒酹兴亡,浇今昔。

拼音
mǎn jiāng hóng · · fēng yǐn zhōu lái
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
fēng yǐn zhōu lái qià chèn dōng lóu jiā        zhèng mǎn yǎn qīng hóng zhòng zhào yàn        gèng shì xìng huáng rén zuò shǒu zhòng xīn miào tíng        duì tiān shū huà xiāng qíng gèng chóu        jiē shì yǎn zhū        jīn shì cái        cài zhāng ān zài qiān nián huáng        shǔ néng yuān fèng xià tiáo wèi xìn míng péng        shǐ jun1 zhuó jiǔ lèi xìng wáng jiāo jīn       
满江红·风引舟来注音
  • mǎn
    jiāng
    hóng
    ·
    ·
    fēng
    yǐn
    zhōu
    lái
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wèi
    le
    wēng
  • fēng
    yǐn
    zhōu
    lái
    qià
    chèn
    dōng
    lóu
    jiā
    zhèng
    mǎn
    yǎn
    qīng
    hóng
    zhòng
    zhào
    yàn
    gèng
    shì
    xìng
    huáng
    rén
    zuò
    shǒu
    zhòng
    xīn
    miào
    tíng
    duì
    tiān
    shū
    huà
    xiāng
    qíng
    gèng
    chóu
    jiē
    shì
    yǎn
    zhū
    jīn
    shì
    cái
    cài
    zhāng
    ān
    zài
    qiān
    nián
    huáng
    shǔ
    néng
    yuān
    fèng
    xià
    tiáo
    wèi
    xìn
    míng
    péng
    shǐ
    jun1
    zhuó
    jiǔ
    lèi
    xìng
    wáng
    jiāo
    jīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1