徐玑(1162~1214)字致中,又字文渊,号灵渊,浙江温州永嘉松台里人。祖籍福建晋江安海徐状元巷人,唐状元徐晦之裔。“皇考潮州太守定, 始为温州永嘉人”。福建晋江徐定第三子,受父“致仕恩”得职,浮沉州县, 为官清正,守法不阿,为民办过有益之事。建安主簿任内,安抚麻溪峒民,“罪止三人”;监造贡茶,拒绝额外之取,移永州司理,兵官大执平民为赋,徐玑—一查明,予以释放。为龙溪县丞,乡里豪富强占坡塘,他经过调查,恢复旧观,后调武当今,拟去官从叶适游,未及而牢。“诗与徐照如出一手,盖四灵同一机轴,而二人才分尤相近”(纪昀《四库全书总目录》)有《二激亭诗集》。 亦喜书法,“无一食去纸笔;暮年,书稍近《兰亭》”(叶适《徐文渊墓志铭》)后改长泰令,未至官即去世。

徐玑其它作品精选

zuopinjingxuan

《漳州别王仲言秘书》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:徐玑 | 类型:写风|写水|写人|人生|江水|写草|写梅|写云|写酒|

百草各有种,春至不栽培。

交情重故知,岂论才不才。

相识十年初,再见天之涯。

共饮一杯酒,粲若红颜开。

人生有此乐,知复能几回。

契阔几已深,矧尔病与衰。

朔风从何来,吹白枝上梅。

天寒日欲莫,又乃行色催。

君去江水西,我归近天台。

东西道路长,未可心膂催。

明朝碧云多,行思良徘徊。

拼音
zhāng zhōu bié wáng zhòng yán shū
[ [ sòng cháo ] ]
bǎi cǎo yǒu zhǒng chūn zhì zāi péi        jiāo qíng zhòng zhī lùn cái cái        xiàng shí shí nián chū zài jiàn tiān zhī        gòng yǐn bēi jiǔ càn ruò hóng yán kāi        rén shēng yǒu zhī néng huí        kuò shēn shěn ěr bìng shuāi        shuò fēng cóng lái chuī bái zhī shàng méi        tiān hán yòu nǎi háng cuī        jun1 jiāng shuǐ 西 guī jìn tiān tái        dōng 西 dào zhǎng wèi xīn cuī        míng cháo yún duō háng liáng pái huái       
漳州别王仲言秘书注音
  • zhāng
    zhōu
    bié
    wáng
    zhòng
    yán
    shū
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
  • bǎi
    cǎo
    yǒu
    zhǒng
    chūn
    zhì
    zāi
    péi
    jiāo
    qíng
    zhòng
    zhī
    lùn
    cái
    cái
    xiàng
    shí
    shí
    nián
    chū
    zài
    jiàn
    tiān
    zhī
    gòng
    yǐn
    bēi
    jiǔ
    càn
    ruò
    hóng
    yán
    kāi
    rén
    shēng
    yǒu
    zhī
    néng
    huí
    kuò
    shēn
    shěn
    ěr
    bìng
    shuāi
    shuò
    fēng
    cóng
    lái
    chuī
    bái
    zhī
    shàng
    méi
    tiān
    hán
    yòu
    nǎi
    háng
    cuī
    jun1
    jiāng
    shuǐ
    西
    guī
    jìn
    tiān
    tái
    dōng
    西
    dào
    zhǎng
    wèi
    xīn
    cuī
    míng
    cháo
    yún
    duō
    háng
    liáng
    pái
    huái

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1