曾觌(音di迪)(1109-1180) 字纯甫,汴京(今河南开封)人。绍兴中,为建王内知客。孝宗受禅,以潜邸旧人,授权知阁门事。淳熙初,除开府仪同三司,加少保、醴泉观使。趋奉宫廷,词多应制之作。其词语言婉丽,风格柔媚。代表作为《阮郎归》、《水调歌头》(三)、《西江月》(一)、《定风波》(【二】、【三】)、《长相思》、《采桑子》、《眼儿媚》(一)、《忆秦娥》(五)等,其中以《阮郎归》一词为最著名。该词虽是一首咏燕词却通篇不着一燕字,庭院深深,杨柳阴浓,燕子双双终日呢喃,独占风光;凌空飞舞,仿佛池中点点浮萍散漫,又象风中飘扬的柳絮那样轻盈。末尾两句词人借燕子惜花表现了自己对美好事物的怜惜之情。全词画面生动,描摹传神,结构上浑然天成,不愧佳作。纯甫词结有《海野词》。

曾觌其它作品精选

zuopinjingxuan

《燕山亭·玉立明光》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:曾觌 | 类型:写云|

玉立明光,才业冠伦,汉历方承休运。

江左奏功,塞垒宣威,紫绶几垂金印。

岁晚归来,望丹极、新清氛祲。

忠愤。

著挠节朋俦,便成嘉遁。

千载云海茫茫,记举目新亭,壮怀难尽。

蝴蝶梦惊,化鹤飞还,荣华等闲一瞬。

七十尊前,算畴昔、都无可恨。

休问。

长占取、朱颜绿鬓。

拼音
yàn shān tíng · · míng guāng
[ [ sòng cháo ] ] céng
míng guāng cái guàn lún hàn fāng chéng xiū yùn        jiāng zuǒ zòu gōng sāi lěi xuān wēi shòu chuí jīn yìn        suì wǎn guī lái wàng dān xīn qīng fēn jìn        zhōng fèn        zhe náo jiē péng chóu biàn 便 chéng jiā dùn        qiān zǎi yún hǎi máng máng xīn tíng zhuàng huái 怀 nán jìn        dié mèng jīng huà fēi hái róng huá děng xián shùn        shí zūn qián suàn chóu dōu hèn        xiū wèn        zhǎng zhàn zhū yán 绿 bìn       
燕山亭·玉立明光注音
  • yàn
    shān
    tíng
    ·
    ·
    míng
    guāng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    céng
  • míng
    guāng
    cái
    guàn
    lún
    hàn
    fāng
    chéng
    xiū
    yùn
    jiāng
    zuǒ
    zòu
    gōng
    sāi
    lěi
    xuān
    wēi
    shòu
    chuí
    jīn
    yìn
    suì
    wǎn
    guī
    lái
    wàng
    dān
    xīn
    qīng
    fēn
    jìn
    zhōng
    fèn
    zhe
    náo
    jiē
    péng
    chóu
    biàn
    便
    chéng
    jiā
    dùn
    qiān
    zǎi
    yún
    hǎi
    máng
    máng
    xīn
    tíng
    zhuàng
    huái
    怀
    nán
    jìn
    dié
    mèng
    jīng
    huà
    fēi
    hái
    róng
    huá
    děng
    xián
    shùn
    shí
    zūn
    qián
    suàn
    chóu
    dōu
    hèn
    xiū
    wèn
    zhǎng
    zhàn
    zhū
    yán
    绿
    bìn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1