黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《瑶台第一层·阆苑归来》
分享数:10
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写景|写花|写山|写人|

阆苑归来,因醉上、瑶台第一层。

洞天深处,年年不夜,日日长春。

万花妆烂锦,散异香,馥郁留人。

便乘兴,命玉龙吟笛,彩凤吹笙。

身轻。

先逢瑞景,众中先识董双成。

珮环声丽,舞腰袅袅,浓艳腾腾。

翠屏金缕枕,绣被软,梦冷槐清。

乐蓬瀛。

愿南山同寿,北斗齐龄。

拼音
yáo tái céng · · láng yuàn guī lái
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
láng yuàn guī lái yīn zuì shàng yáo tái céng        dòng tiān shēn chù nián nián zhǎng chūn        wàn huā zhuāng làn jǐn sàn xiāng liú rén        biàn 便 chéng xìng mìng lóng yín cǎi fèng chuī shēng        shēn qīng        xiān féng ruì jǐng zhòng zhōng xiān shí dǒng shuāng chéng        pèi huán shēng yāo niǎo niǎo nóng yàn téng téng        cuì píng jīn zhěn xiù bèi ruǎn mèng lěng huái qīng        péng yíng        yuàn nán shān tóng shòu 寿 běi dòu líng       
瑶台第一层·阆苑归来注音
  • yáo
    tái
    céng
    ·
    ·
    láng
    yuàn
    guī
    lái
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • láng
    yuàn
    guī
    lái
    yīn
    zuì
    shàng
    yáo
    tái
    céng
    dòng
    tiān
    shēn
    chù
    nián
    nián
    zhǎng
    chūn
    wàn
    huā
    zhuāng
    làn
    jǐn
    sàn
    xiāng
    liú
    rén
    biàn
    便
    chéng
    xìng
    mìng
    lóng
    yín
    cǎi
    fèng
    chuī
    shēng
    shēn
    qīng
    xiān
    féng
    ruì
    jǐng
    zhòng
    zhōng
    xiān
    shí
    dǒng
    shuāng
    chéng
    pèi
    huán
    shēng
    yāo
    niǎo
    niǎo
    nóng
    yàn
    téng
    téng
    cuì
    píng
    jīn
    zhěn
    xiù
    bèi
    ruǎn
    mèng
    lěng
    huái
    qīng
    péng
    yíng
    yuàn
    nán
    shān
    tóng
    shòu
    寿
    běi
    dòu
    líng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1