李廌(1059─1109)字方叔,号济南,华州(今陕西华县)人。少以文章谒苏轼,颇受赏识,为「苏门六君子」之一。后苏轼与范祖禹同荐于朝,未果,遂绝意仕进。谓颖为人物渊薮,始定居长社(今河南长葛东)。元祐求言,上《忠谏书》、《忠厚论》,并献《兵鉴》二万言论西事。大观三年卒,年五十一。《宋史》、《东都事略》有传。有文集《济南集》,近人自《永乐大典》辑出。《全宋词》录其词四首。
《田舍女》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:李廌 | 类型:写花|写茶|写草|

田家女儿不识羞,草花竹叶插满头。

红眉紫襜青绢袄,领颈麤糙流黑油。

日午担禾上场晒,也喜年丰欲还债。

佣工出力当一男,长大过竿不会拜。

有者四十犹无家,东村定昏来送茶。

翁妪吃茶不肯嫁,今年种稻留踏车。

拼音
tián shě
[ [ sòng cháo ] ] zhì
tián jiā ér shí xiū cǎo huā zhú chā mǎn tóu        hóng méi chān qīng juàn ǎo lǐng jǐng cāo liú hēi yóu        dān shàng chǎng shài nián fēng hái zhài        yòng gōng chū dāng nán zhǎng guò gān 竿 huì bài        yǒu zhě shí yóu jiā dōng cūn dìng hūn lái sòng chá        wēng chī chá kěn jià jīn nián zhǒng dào liú chē       
田舍女注音
  • tián
    shě
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • tián
    jiā
    ér
    shí
    xiū
    cǎo
    huā
    zhú
    chā
    mǎn
    tóu
    hóng
    méi
    chān
    qīng
    juàn
    ǎo
    lǐng
    jǐng
    cāo
    liú
    hēi
    yóu
    dān
    shàng
    chǎng
    shài
    nián
    fēng
    hái
    zhài
    yòng
    gōng
    chū
    dāng
    nán
    zhǎng
    guò
    gān
    竿
    huì
    bài
    yǒu
    zhě
    shí
    yóu
    jiā
    dōng
    cūn
    dìng
    hūn
    lái
    sòng
    chá
    wēng
    chī
    chá
    kěn
    jià
    jīn
    nián
    zhǒng
    dào
    liú
    chē

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1