杨基(1326~1378)元末明初诗人。字孟载,号眉庵。原籍嘉州(今四川乐山),大父仕江左,遂家吴中(今浙江湖州),“吴中四杰”之一。元末,曾入张士诚幕府,为丞相府记室,后辞去。明初为荥阳知县,累官至山西按察使,后被谗夺官,罚服劳役。死于工所。 杨基诗风清俊纤巧,其中五言律诗《岳阳楼》境界开阔,时人称杨基为“五言射雕手”。少时曾著《论鉴》十万余言。又于杨维桢席上赋《铁笛》诗,当时维桢已成名流,对杨基倍加称赏:“吾意诗境荒矣,今当让子一头地。”杨基与高启、张羽、徐贲为诗友,时人称为“吴中四杰”。
《祁阳行》
分享数:2
朝代: 明朝 | 作者:杨基 | 类型:写雪|写花|写水|写人|洞庭|

黄鹤楼前汉阳雪,岳阳楼前洞庭月。

自谓人间无此清,到处相逢向人说。

祁阳江头春更佳,仿佛似是神仙家。

黄莺乱啼万竿竹,绿水萦抱千株花。

千红万碧深相映,鸡犬无声茅屋静。

野老回头唤不应,匆匆况是通名姓。

水流花落岸东西,只隔疏帘路已迷。

天下于今皆乐土,何须更觅武陵溪。

拼音
yáng háng
[ [ míng cháo ] ] yáng
huáng lóu qián hàn yáng xuě yuè yáng lóu qián dòng tíng yuè        wèi rén jiān qīng dào chù xiàng féng xiàng rén shuō        yáng jiāng tóu chūn gèng jiā fǎng 仿 shì shén xiān jiā        huáng yīng luàn wàn gān 竿 zhú 绿 shuǐ yíng bào qiān zhū huā        qiān hóng wàn shēn xiàng yìng quǎn shēng máo jìng        lǎo huí tóu huàn yīng cōng cōng kuàng shì tōng míng xìng        shuǐ liú huā luò àn dōng 西 zhī shū lián        tiān xià jīn jiē gèng líng       
祁阳行注音
  • yáng
    háng
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    yáng
  • huáng
    lóu
    qián
    hàn
    yáng
    xuě
    yuè
    yáng
    lóu
    qián
    dòng
    tíng
    yuè
    wèi
    rén
    jiān
    qīng
    dào
    chù
    xiàng
    féng
    xiàng
    rén
    shuō
    yáng
    jiāng
    tóu
    chūn
    gèng
    jiā
    fǎng
    仿
    shì
    shén
    xiān
    jiā
    huáng
    yīng
    luàn
    wàn
    gān
    竿
    zhú
    绿
    shuǐ
    yíng
    bào
    qiān
    zhū
    huā
    qiān
    hóng
    wàn
    shēn
    xiàng
    yìng
    quǎn
    shēng
    máo
    jìng
    lǎo
    huí
    tóu
    huàn
    yīng
    cōng
    cōng
    kuàng
    shì
    tōng
    míng
    xìng
    shuǐ
    liú
    huā
    luò
    àn
    dōng
    西
    zhī
    shū
    lián
    tiān
    xià
    jīn
    jiē
    gèng
    líng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1