岳珂(公元1183~公元1243) ,南宋文学家。字肃之,号亦斋,晚号倦翁。相州汤阴(今属河南)人。寓居嘉兴(今属浙江)。岳飞之孙,岳霖之子。宋宁宗时,以奉议郎权发遣嘉兴军府兼管内劝农事,有惠政。自此家居嘉兴,住宅在金佗坊。嘉泰末为承务郎监镇江府户部大军仓,历光禄丞、司农寺主簿、军器监丞、司农寺丞。嘉定十年(公元1217),出知嘉兴。十二年,为承议郎、江南东路转运判官。十四年,除军器监、淮东总领。宝庆三年(公元1227),为户部侍郎、淮东总领兼制置使。
《神宗皇帝龙字御汉体书赞》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:岳珂 | 类型:写人|写雷|写云|

应龙之神兮。

休命之申兮。

利见大人兮。

四圣之传兮。

有笔如椽兮。

得龙之全兮。

时以乘兮。

世之熙宁兮。

骞腾兮。

天衢之亨兮。

与物维新兮。

驱雷滃云兮。

泽沛无垠兮。

旋坤转乾兮。

声气自然兮。

其合以天兮。

嗟兮。

龙兮。

凛兮。

遗踪兮。

归来兮。

汉之宫兮。

拼音
shén zōng huáng lóng hàn shū zàn
[ [ sòng cháo ] ] yuè
yīng lóng zhī shén        xiū mìng zhī shēn        jiàn rén        shèng zhī chuán        yǒu chuán        lóng zhī quán        shí chéng        shì zhī níng        qiān téng        tiān zhī hēng        wéi xīn        léi wēng yún        pèi yín        xuán kūn zhuǎn qián        shēng rán        tiān        jiē        lóng        lǐn        zōng        guī lái        hàn zhī gōng       
神宗皇帝龙字御汉体书赞注音
  • shén
    zōng
    huáng
    lóng
    hàn
    shū
    zàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    yuè
  • yīng
    lóng
    zhī
    shén
    xiū
    mìng
    zhī
    shēn
    jiàn
    rén
    shèng
    zhī
    chuán
    yǒu
    chuán
    lóng
    zhī
    quán
    shí
    chéng
    shì
    zhī
    níng
    qiān
    téng
    tiān
    zhī
    hēng
    wéi
    xīn
    léi
    wēng
    yún
    pèi
    yín
    xuán
    kūn
    zhuǎn
    qián
    shēng
    rán
    tiān
    jiē
    lóng
    lǐn
    zōng
    guī
    lái
    hàn
    zhī
    gōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1