叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。淳熙五年(1178年),叶适中进士第二名(榜眼)。历仕孝宗、光宗、宁宗三朝,历官平江府观察推官、太学博士、尚书左选郎、国子司业、知泉州、兵部侍郎等职,曾参与策划“绍熙内禅”。叶适对外力主抗金,反对和议。韩侂胄谋划北伐时,叶适提出异议,韩侂胄不听,改授叶适为权工部侍郎、权吏部侍郎,兼直学士院。叶适不肯草诏。其后又建议防江,但韩侂胄仍不采纳。开禧北伐失败后,叶适出宝谟阁待制职、知建康府兼沿江制置使、节制江北诸州,因军政措置得宜,曾屡挫敌军锋锐。金兵退后,进宝文阁待制,兼江淮...

叶适其它作品精选

zuopinjingxuan

《端午思远楼小集》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:叶适 | 类型:写风|写山|

凭高难为观,楼居势尽倾。

思远地不远,空复生遐情。

上惟山绕围,下惟溪环萦。

此实擅清境,岂以旷朗名。

土俗喜操楫,五月飞骇鲸。

鼓声沉沉来,起走如狂酲。

不知逐臣悲,但恃勇气盈。

衰翁茧帐卧,南风吹作棱。

拼音
duān yuǎn lóu xiǎo
[ [ sòng cháo ] ] shì
píng gāo nán wéi guān lóu shì jìn qīng        yuǎn yuǎn kōng shēng xiá qíng        shàng wéi shān rào wéi xià wéi huán yíng        shí shàn qīng jìng kuàng lǎng míng        cāo yuè fēi hài jīng        shēng chén chén lái zǒu kuáng chéng        zhī zhú chén bēi dàn shì yǒng yíng        shuāi wēng jiǎn zhàng nán fēng chuī zuò léng       
端午思远楼小集注音
  • duān
    yuǎn
    lóu
    xiǎo
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • píng
    gāo
    nán
    wéi
    guān
    lóu
    shì
    jìn
    qīng
    yuǎn
    yuǎn
    kōng
    shēng
    xiá
    qíng
    shàng
    wéi
    shān
    rào
    wéi
    xià
    wéi
    huán
    yíng
    shí
    shàn
    qīng
    jìng
    kuàng
    lǎng
    míng
    cāo
    yuè
    fēi
    hài
    jīng
    shēng
    chén
    chén
    lái
    zǒu
    kuáng
    chéng
    zhī
    zhú
    chén
    bēi
    dàn
    shì
    yǒng
    yíng
    shuāi
    wēng
    jiǎn
    zhàng
    nán
    fēng
    chuī
    zuò
    léng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1