(1112—1170)咸阳人,道士,初名中孚,字允卿。熙宗天眷初应武举,改名德威,字世雄;海陵王正隆四年学道,改名,字知明,号重阳子。倜傥尚义,不拘小节,好属文,才思敏捷。学道后往来终南山一带,曾在终南县南凿穴而居。后至山东崳山全真庵。所创教派名全真道。马丹阳、丘长春、王玉阳、郝广陵、谭处端皆其弟子。
《红芍药·零》
分享数:0
朝代: 元朝 | 作者:王哲 | 类型:写风|写花|

唯会做惺惺,便能夸可可。

净清消息见得那。

正好孤眠卧。

这子午,致使运转精神,宝瓶宫、肯教放过。

堤防取、玉户开时,把金关紧锁。

把金关紧锁。

永不遇淫风,也非遭业火。

六道轮回总**。

自在逍遥个。

上下尽是,白气冲盈、一粒丹、结成金颗。

空中早、仙乐来迎,感天花遍妥。

感天花遍妥。

拼音
hóng sháo yào · · líng
[ [ yuán cháo ] ] wáng zhé
wéi huì zuò xīng xīng biàn 便 néng kuā        jìng qīng xiāo jiàn        zhèng hǎo mián        zhè zhì shǐ 使 yùn zhuǎn jīng shén bǎo píng gōng kěn jiāo fàng guò        fáng kāi shí jīn guān jǐn suǒ        jīn guān jǐn suǒ        yǒng yín fēng fēi zāo huǒ        liù dào lún huí zǒng        zài xiāo yáo        shàng xià jìn shì bái chōng yíng dān jié chéng jīn        kōng zhōng zǎo xiān lái yíng gǎn tiān huā biàn tuǒ        gǎn tiān huā biàn tuǒ       
红芍药·零注音
  • hóng
    sháo
    yào
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    zhé
  • wéi
    huì
    zuò
    xīng
    xīng
    biàn
    便
    néng
    kuā
    jìng
    qīng
    xiāo
    jiàn
    zhèng
    hǎo
    mián
    zhè
    zhì
    shǐ
    使
    yùn
    zhuǎn
    jīng
    shén
    bǎo
    píng
    gōng
    kěn
    jiāo
    fàng
    guò
    fáng
    kāi
    shí
    jīn
    guān
    jǐn
    suǒ
    jīn
    guān
    jǐn
    suǒ
    yǒng
    yín
    fēng
    fēi
    zāo
    huǒ
    liù
    dào
    lún
    huí
    zǒng
    zài
    xiāo
    yáo
    shàng
    xià
    jìn
    shì
    bái
    chōng
    yíng
    dān
    jié
    chéng
    jīn
    kōng
    zhōng
    zǎo
    xiān
    lái
    yíng
    gǎn
    tiān
    huā
    biàn
    tuǒ
    gǎn
    tiān
    huā
    biàn
    tuǒ

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1