zèng
赠
chí
持
《
《
fǎ
法
huá
华
jīng
经
》
》
sēng
僧
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
qí
齐
jǐ
己
zhòng
众
rén
人
yǒu
有
kǒu
口
,
,
bú
不
shuō
说
shì
是
,
,
jí
即
shuō
说
fēi
非
。
。
wú
吾
shī
师
yǒu
有
kǒu
口
hé
何
suǒ
所
wéi
为
,
,
lián
莲
jīng
经
qī
七
zhóu
轴
liù
六
wàn
万
jiǔ
九
qiān
千
zì
字
,
,
rì
日
rì
日
yè
夜
yè
夜
zhōng
终
fù
复
shǐ
始
。
。
zhà
乍
yín
吟
zhà
乍
fěng
讽
hé
何
yōu
悠
yáng
扬
,
,
fēng
风
huáng
篁
gǔ
古
sōng
松
hán
含
qiū
秋
shuāng
霜
。
。
dàn
但
kǒng
恐
tiān
天
lóng
龙
yè
夜
chā
叉
qián
乾
tà
闼
zhòng
众
,
,
p
p
g
g
sāi
塞
xū
虚
kōng
空
ěr
耳
jiē
皆
sǒng
耸
。
。
wǒ
我
wén
闻
niàn
念
jīng
经
gōng
功
dé
德
yuán
缘
,
,
shé
舌
gēn
根
kě
可
suàn
算
jīn
金
gāng
刚
jiān
坚
。
。
tā
他
shí
时
jié
劫
huǒ
火
dòng
洞
rán
燃
hòu
后
,
,
shén
神
guāng
光
càn
璨
càn
璨
rú
如
hóng
红
lián
莲
。
。
shòu
受
chí
持
shēn
身
xīn
心
gǒu
苟
jīng
精
jié
洁
,
,
shàng
尚
néng
能
shǐ
使
fán
烦
nǎo
恼
dà
大
hǎi
海
shuǐ
水
kū
枯
jié
竭
。
。
mó
魔
wáng
王
lún
轮
zhuàng
幢
zì
自
cuī
摧
shé
折
,
,
hé
何
kuàng
况
gèng
更
rú
如
lǐ
理
háng
行
rú
如
lǐ
理
shuō
说
。
。