程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。
《绵竹大中祥符寺通悟圣师所创寺前老柏系师手》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:程公许 | 类型:写塔|

六丰年前事异哉,二龙委骨致环材。

虽然悬识识兴废,要以无心为去来。

寺里塔模天竺样,门前柏是圣师栽。

若将雁岭较喧寂,寂定光中定咍。

拼音
mián zhú zhōng xiáng tōng shèng shī suǒ chuàng qián lǎo bǎi shī shǒu
[ [ sòng cháo ] ] chéng gōng
liù fēng nián qián shì zāi èr lóng wěi zhì huán cái        suī rán xuán shí shí xìng fèi yào xīn wéi lái        tiān zhú yàng mén qián bǎi shì shèng shī zāi        ruò jiāng yàn lǐng jiào xuān dìng guāng zhōng dìng tāi       
绵竹大中祥符寺通悟圣师所创寺前老柏系师手注音
  • mián
    zhú
    zhōng
    xiáng
    tōng
    shèng
    shī
    suǒ
    chuàng
    qián
    lǎo
    bǎi
    shī
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
    gōng
  • liù
    fēng
    nián
    qián
    shì
    zāi
    èr
    lóng
    wěi
    zhì
    huán
    cái
    suī
    rán
    xuán
    shí
    shí
    xìng
    fèi
    yào
    xīn
    wéi
    lái
    tiān
    zhú
    yàng
    mén
    qián
    bǎi
    shì
    shèng
    shī
    zāi
    ruò
    jiāng
    yàn
    lǐng
    jiào
    xuān
    dìng
    guāng
    zhōng
    dìng
    tāi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1