王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。
《自笑》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:王禹偁 | 类型:身世|

年来失职别金銮,身世漂沦鬓发残。

贫藉俸钱犹典郡,老为郎吏是何官。

开樽暂喜愁肠破,堆案仍劳病眼看。

自笑不归田里去,谩将名姓挂朝端。

拼音
xiào
[ [ sòng cháo ] ] wáng chēng
nián lái shī zhí bié jīn luán shēn shì piāo lún bìn cán        pín jiè fèng qián yóu diǎn jun4 lǎo wéi láng shì guān        kāi zūn zàn chóu cháng duī àn réng láo bìng yǎn kàn        xiào guī tián màn jiāng míng xìng guà cháo duān       
自笑注音
  • xiào
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    chēng
  • nián
    lái
    shī
    zhí
    bié
    jīn
    luán
    shēn
    shì
    piāo
    lún
    bìn
    cán
    pín
    jiè
    fèng
    qián
    yóu
    diǎn
    jun4
    lǎo
    wéi
    láng
    shì
    guān
    kāi
    zūn
    zàn
    chóu
    cháng
    duī
    àn
    réng
    láo
    bìng
    yǎn
    kàn
    xiào
    guī
    tián
    màn
    jiāng
    míng
    xìng
    guà
    cháo
    duān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1