李端(约743-782?),字正已,赵州(今河北赵县)人。少居庐山,师诗僧皎然。大历五年进士。曾任秘书省校书郎、杭州司马。晚年辞官隐居湖南衡山,自号衡岳幽人。今存《李端诗集》三卷。其诗多为应酬之作,多表现消极避世思想,个别作品对社会现实亦有所反映,一些写闺情的诗也清婉可诵,其风格与司空曙相似。李端是大历十才子之一,在“十才子”中年辈较轻,但诗才卓越,是“才子中的才子”。他的名篇《听筝》入选《唐诗三百首》。

李端其它作品精选

zuopinjingxuan

《茂陵山行陪韦金部(一作招金部韦员外)》
分享数:3
朝代: 唐朝 | 作者:李端 | 类型:写雨|写花|写山|写水|写云|

宿雨朝来歇,空山秋气清。

盘云双鹤下,隔水一蝉鸣。

古道黄花落,平芜赤烧生。

茂陵虽有病,犹得伴君行。

拼音
mào líng shān háng péi wéi jīn zuò zhāo jīn wéi yuán wài
[ [ táng cháo ] ] duān
xiǔ 宿 cháo lái xiē kōng shān qiū qīng        pán yún shuāng xià shuǐ chán míng        dào huáng huā luò píng chì shāo shēng        mào líng suī yǒu bìng yóu bàn jun1 háng       
茂陵山行陪韦金部(一作招金部韦员外)注音
  • mào
    líng
    shān
    háng
    péi
    wéi
    jīn
    zuò
    zhāo
    jīn
    wéi
    yuán
    wài
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    duān
  • xiǔ
    宿
    cháo
    lái
    xiē
    kōng
    shān
    qiū
    qīng
    pán
    yún
    shuāng
    xià
    shuǐ
    chán
    míng
    dào
    huáng
    huā
    luò
    píng
    chì
    shāo
    shēng
    mào
    líng
    suī
    yǒu
    bìng
    yóu
    bàn
    jun1
    háng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1