曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。
《蜀溪春·蜀景风迟》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:曹勋 | 类型:写景|写雨|写风|写花|看花|

蜀景风迟,浣花溪边,谁种芬芳。

天与蔷薇,露华匀脸,繁蕊竞拂娇黄。

枝上标韵别,浑不染、铅粉红妆。

念杜陵、曾见时,也为赋篇章。

如今盛开禁掖,千万朵莺羽,先借朝阳。

待得君王,看花明艳,都道赭袍同光。

须趁排宴席,偏宜带、疏雨笼香。

占上苑,留住春,奉玉觞。

拼音
shǔ chūn · · shǔ jǐng fēng chí
[ [ sòng cháo ] ] cáo xūn
shǔ jǐng fēng chí huàn huā biān shuí zhǒng fēn fāng        tiān qiáng wēi huá yún liǎn fán ruǐ jìng jiāo huáng        zhī shàng biāo yùn bié hún rǎn qiān fěn hóng zhuāng        niàn líng céng jiàn shí wéi piān zhāng        jīn shèng kāi jìn qiān wàn duǒ yīng xiān jiè cháo yáng        dài jun1 wáng kàn huā míng yàn dōu dào zhě páo tóng guāng        chèn pái yàn piān dài shū lóng xiāng        zhàn shàng yuàn liú zhù chūn fèng shāng       
蜀溪春·蜀景风迟注音
  • shǔ
    chūn
    ·
    ·
    shǔ
    jǐng
    fēng
    chí
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cáo
    xūn
  • shǔ
    jǐng
    fēng
    chí
    huàn
    huā
    biān
    shuí
    zhǒng
    fēn
    fāng
    tiān
    qiáng
    wēi
    huá
    yún
    liǎn
    fán
    ruǐ
    jìng
    jiāo
    huáng
    zhī
    shàng
    biāo
    yùn
    bié
    hún
    rǎn
    qiān
    fěn
    hóng
    zhuāng
    niàn
    líng
    céng
    jiàn
    shí
    wéi
    piān
    zhāng
    jīn
    shèng
    kāi
    jìn
    qiān
    wàn
    duǒ
    yīng
    xiān
    jiè
    cháo
    yáng
    dài
    jun1
    wáng
    kàn
    huā
    míng
    yàn
    dōu
    dào
    zhě
    páo
    tóng
    guāng
    chèn
    pái
    yàn
    piān
    dài
    shū
    lóng
    xiāng
    zhàn
    shàng
    yuàn
    liú
    zhù
    chūn
    fèng
    shāng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1