fǎng
访
xuě
雪
fēng
峰
zhēn
真
xiē
歇
chán
禅
shī
师
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
lǐ
李
mí
弥
xùn
逊
hóng
红
chén
尘
bái
白
fā
发
bú
不
xiàng
相
tóu
投
,
,
lái
来
jiù
就
sēng
僧
fáng
房
jiè
借
bǎn
板
tóu
头
。
。
dà
大
shì
士
fǎ
法
zhōng
中
lóng
龙
xiàng
象
guì
贵
,
,
lǎo
老
wēng
翁
xīn
心
wài
外
shuǐ
水
yún
云
fú
浮
。
。
zhǎng
长
lú
芦
jiāng
江
jìng
静
qiān
千
shān
山
yuè
月
,
,
kū
枯
mù
木
yán
岩
hán
寒
yī
一
yè
叶
qiū
秋
。
。
bié
别
hòu
后
xiàng
相
féng
逢
zhòng
重
zhe
着
yǔ
语
,
,
mù
牧
tóng
童
héng
横
dí
笛
dǎo
倒
qí
骑
niú
牛
。
。