洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。

洪适其它作品精选

zuopinjingxuan

《调笑-调笑令·四》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:洪适 | 类型:写风|写花|写鬼|写鱼|写酒|

渔父饮时花作荫。

羹鱼煮蟹无它品。

世代太平除酒禁。

渔父饮。

绿蓑藉地胜如锦。

渔父醉时收钓饵。

鱼梁晒翅闲乌鬼。

白浪撼船眠不起。

渔父醉。

滩声无尽清双耳。

渔父醒时清夜永。

澄澜过尽征鸿影。

略略风来敧舴艋。

渔父醒。

月高露下衣裳冷。

渔父笑时莺未老。

提鱼入市归来早。

一叶浮家生计了。

渔父笑。

笑中起舞渔家傲。

拼音
diào xiào - - diào xiào lìng · ·
[ [ sòng cháo ] ] hóng shì
yǐn shí huā zuò yīn        gēng zhǔ xiè pǐn        shì dài tài píng chú jiǔ jìn        yǐn        绿 suō jiè shèng jǐn        zuì shí shōu diào ěr        liáng shài chì xián guǐ        bái làng hàn chuán mián        zuì        tān shēng jìn qīng shuāng ěr        xǐng shí qīng yǒng        chéng lán guò jìn zhēng hóng 鸿 yǐng        luè luè fēng lái měng        xǐng        yuè gāo xià shang lěng        xiào shí yīng wèi lǎo        shì guī lái zǎo        jiā shēng le        xiào        xiào zhōng jiā ào       
调笑-调笑令·四注音
  • diào
    xiào
    -
    -
    diào
    xiào
    lìng
    ·
    ·
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    hóng
    shì
  • yǐn
    shí
    huā
    zuò
    yīn
    gēng
    zhǔ
    xiè
    pǐn
    shì
    dài
    tài
    píng
    chú
    jiǔ
    jìn
    yǐn
    绿
    suō
    jiè
    shèng
    jǐn
    zuì
    shí
    shōu
    diào
    ěr
    liáng
    shài
    chì
    xián
    guǐ
    bái
    làng
    hàn
    chuán
    mián
    zuì
    tān
    shēng
    jìn
    qīng
    shuāng
    ěr
    xǐng
    shí
    qīng
    yǒng
    chéng
    lán
    guò
    jìn
    zhēng
    hóng
    鸿
    yǐng
    luè
    luè
    fēng
    lái
    měng
    xǐng
    yuè
    gāo
    xià
    shang
    lěng
    xiào
    shí
    yīng
    wèi
    lǎo
    shì
    guī
    lái
    zǎo
    jiā
    shēng
    le
    xiào
    xiào
    zhōng
    jiā
    ào

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1