吴潜(1195—1262) 字毅夫,号履斋,宣州宁国(今属安徽)人。宁宗嘉定十年(1217)举进士第一,授承事郎,迁江东安抚留守。理宗淳祐十一年(1251)为参知政事,拜右丞相兼枢密使,封崇国公。次年罢相,开庆元年(1259)元兵南侵攻鄂州,被任为左丞相,封庆国公,后改许国公。被贾似道等人排挤,罢相,谪建昌军,徙潮州、循州。与姜夔、吴文英等交往,但词风却更近于辛弃疾。其词多抒发济时忧国的抱负与报国无门的悲愤。格调沉郁,感慨特深。著有《履斋遗集》,词集有《履斋诗余》。
《贺新郎·宝扇驱纤暑》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:吴潜 | 类型:写雨|写花|写马|写人|相思|凄凉|往事|

宝扇驱纤暑。

又凄凉、蒲觞菰黍,异乡重午。

巧索从来无人系,惟对榴花自语。

也何用、讴秦舞楚。

生愧孟尝搀一日,叹三千、客汗挥成雨。

如伯始。

谩台傅。

循环浩劫无终古。

但坤牛、乾马抽换,是长生谱。

安得笺天天便许,归炼金翁木父。

问海运、争如穴处。

一笑流行还坎止,算陈陈、往事俱灰土。

南墅鹤,相思主。

田文、胡广皆生于五日。

拼音
xīn láng · · bǎo shàn xiān shǔ
[ [ sòng cháo ] ] qián
bǎo shàn xiān shǔ        yòu liáng shāng shǔ xiāng zhòng        qiǎo suǒ cóng lái rén wéi duì liú huā        yòng ōu qín chǔ        shēng kuì mèng cháng chān tàn sān qiān hàn huī chéng        shǐ        màn tái        xún huán hào jié zhōng        dàn kūn niú qián chōu huàn shì zhǎng shēng        ān jiān tiān tiān biàn 便 guī liàn jīn wēng        wèn hǎi yùn zhēng xué chù        xiào liú háng hái kǎn zhǐ suàn chén chén wǎng shì huī        nán shù xiàng zhǔ        tián wén guǎng 广 jiē shēng       
贺新郎·宝扇驱纤暑注音
  • xīn
    láng
    ·
    ·
    bǎo
    shàn
    xiān
    shǔ
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    qián
  • bǎo
    shàn
    xiān
    shǔ
    yòu
    liáng
    shāng
    shǔ
    xiāng
    zhòng
    qiǎo
    suǒ
    cóng
    lái
    rén
    wéi
    duì
    liú
    huā
    yòng
    ōu
    qín
    chǔ
    shēng
    kuì
    mèng
    cháng
    chān
    tàn
    sān
    qiān
    hàn
    huī
    chéng
    shǐ
    màn
    tái
    xún
    huán
    hào
    jié
    zhōng
    dàn
    kūn
    niú
    qián
    chōu
    huàn
    shì
    zhǎng
    shēng
    ān
    jiān
    tiān
    tiān
    biàn
    便
    guī
    liàn
    jīn
    wēng
    wèn
    hǎi
    yùn
    zhēng
    xué
    chù
    xiào
    liú
    háng
    hái
    kǎn
    zhǐ
    suàn
    chén
    chén
    wǎng
    shì
    huī
    nán
    shù
    xiàng
    zhǔ
    tián
    wén
    guǎng
    广
    jiē
    shēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1