晁说之(1059年—1129年),字以道、伯以,因慕司马光之为人,自号景迂生,济州钜野(今山东巨野)人。元丰五年(1082),进士及第,苏东坡称其自得之学,发挥《五经》,理致超然,以“文章典丽,可备著述”举荐。范祖禹亦以“博极群书”荐以朝廷,曾巩亦力荐。晁说之与晁补之、晁冲之、晁祯之都是当时有名的文学家。

晁说之其它作品精选

zuopinjingxuan

《资道俾予赋试剑山诗马上承命作》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:晁说之 | 类型:写雨|写风|写山|写马|

青山群若好,此山何清特。

如见孙登辈,高耸不可及。

山神亦喜我,轻风鸣马勒。

马上欲高哦,才窘开口涩。

城墉半夜深,楼阙中天辟。

六曲屏风张,五两布帆屹。

莲柄生旱陆,松角自空植。

偏将司斥候,中军罗矛戟。

道冠不著簪,女鬟未劳栉。

碧衣翼而趋,青童拱以立。

风雨若可摇,日月去无迹。

出此摹写语,敢谓得百一。

亦欲纵笔书,南山诗见嫉。

拼音
dào shì jiàn shān shī shàng chéng mìng zuò
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
qīng shān qún ruò hǎo shān qīng        jiàn sūn dēng bèi gāo sǒng        shān shén qīng fēng míng        shàng gāo ò cái jiǒng kāi kǒu        chéng yōng bàn shēn lóu què zhōng tiān        liù píng fēng zhāng liǎng fān        lián bǐng shēng hàn sōng jiǎo kōng zhí        piān jiāng chì hòu zhōng jun1 luó máo        dào guàn zhe zān huán wèi láo zhì        ér qīng tóng gǒng        fēng ruò yáo yuè        chū xiě gǎn wèi bǎi        zòng shū nán shān shī jiàn       
资道俾予赋试剑山诗马上承命作注音
  • dào
    shì
    jiàn
    shān
    shī
    shàng
    chéng
    mìng
    zuò
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cháo
    shuō
    zhī
  • qīng
    shān
    qún
    ruò
    hǎo
    shān
    qīng
    jiàn
    sūn
    dēng
    bèi
    gāo
    sǒng
    shān
    shén
    qīng
    fēng
    míng
    shàng
    gāo
    ò
    cái
    jiǒng
    kāi
    kǒu
    chéng
    yōng
    bàn
    shēn
    lóu
    què
    zhōng
    tiān
    liù
    píng
    fēng
    zhāng
    liǎng
    fān
    lián
    bǐng
    shēng
    hàn
    sōng
    jiǎo
    kōng
    zhí
    piān
    jiāng
    chì
    hòu
    zhōng
    jun1
    luó
    máo
    dào
    guàn
    zhe
    zān
    huán
    wèi
    láo
    zhì
    ér
    qīng
    tóng
    gǒng
    fēng
    ruò
    yáo
    yuè
    chū
    xiě
    gǎn
    wèi
    bǎi
    zòng
    shū
    nán
    shān
    shī
    jiàn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1