魏了翁(1178年—1237年) ,字华父,号鹤山,邛州蒲江(今属四川)人。南宋著名理学家、思想家、大臣。庆元五年(1199年)进士,授签书剑南西川节度判官。历任国子正、武学博士、试学士院,以阻开边之议忤韩侂胄,改秘书省正字,出知嘉定府。史弥远当国,力辞召命。起知汉州、眉州。嘉定四年(1211年),擢潼川路提点刑狱,历知遂宁、泸州、潼川府。嘉定十五年(1222年),召为兵部郎中,累迁秘书监、起居舍人。宝庆元年(1225年),遭诬陷后黜至靖州居住。绍定五年(1232年),起为潼川路安抚使、知泸州。端平元年(1234年),召权礼部尚书兼直学士院,以端明殿学士、同签书枢密院事之职督视江淮京湖军马。嘉熙元年(1237年)卒,年六十,赠太...
《赠曾医》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:魏了翁 | 类型:写人|

太极分阴阳,物物具两仪。

乾坤互南北,坎离迭东西。

四时有见伏,昼夜有荡推。

夫人迁於物,由之而不知。

主淫一为沴,大命医所司。

或当暑而裘,或御冬而絺。

或学制而伤,或助苗而萎。

其间号为儒,亦以身尝医。

江西有曾君,解后荆江湄。

暇日与之语,切磋及幽微。

榜人趣行迈,欲别不忍离。

乃书所素讲,为诗以赠之。

拼音
zèng céng
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
tài fèn yīn yáng liǎng        qián kūn nán běi kǎn dié dōng 西        shí yǒu jiàn zhòu yǒu dàng tuī        rén qiān yóu zhī ér zhī        zhǔ yín wéi mìng suǒ        huò dāng shǔ ér qiú huò dōng ér zhǐ        huò xué zhì ér shāng huò zhù miáo ér wěi        jiān hào wéi shēn cháng        jiāng 西 yǒu céng jun1 jiě hòu jīng jiāng méi        xiá zhī qiē cuō yōu wēi        bǎng rén háng mài bié rěn        nǎi shū suǒ jiǎng wéi shī zèng zhī       
赠曾医注音
  • zèng
    céng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wèi
    le
    wēng
  • tài
    fèn
    yīn
    yáng
    liǎng
    qián
    kūn
    nán
    běi
    kǎn
    dié
    dōng
    西
    shí
    yǒu
    jiàn
    zhòu
    yǒu
    dàng
    tuī
    rén
    qiān
    yóu
    zhī
    ér
    zhī
    zhǔ
    yín
    wéi
    mìng
    suǒ
    huò
    dāng
    shǔ
    ér
    qiú
    huò
    dōng
    ér
    zhǐ
    huò
    xué
    zhì
    ér
    shāng
    huò
    zhù
    miáo
    ér
    wěi
    jiān
    hào
    wéi
    shēn
    cháng
    jiāng
    西
    yǒu
    céng
    jun1
    jiě
    hòu
    jīng
    jiāng
    méi
    xiá
    zhī
    qiē
    cuō
    yōu
    wēi
    bǎng
    rén
    háng
    mài
    bié
    rěn
    nǎi
    shū
    suǒ
    jiǎng
    wéi
    shī
    zèng
    zhī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1