边贡(1476 ~1532)字庭实,因家居华泉附近,自号华泉子,历城(今山东济南市)人。明代著名诗人、文学家。弘治九年(1496)丙辰科进士,官至太常丞。边贡以诗著称于弘治、正德年间,与李梦阳、何景明、徐祯卿并称“弘治四杰”。后来又加上康海、王九思、王廷相,合称为明代文学“前七子”。
《赵丽卿豸史座留别限韵》
分享数:2
朝代: 明朝 | 作者:边贡 | 类型:写雨|写花|

听雨罢弹棋,苍茫生远思。

遥应白门柳,飘荡绿烟丝。

旅迹江花笑,归心海燕知。

倚酣方恋别,休诵渭城诗。

拼音
zhào qīng zhì shǐ zuò liú bié xiàn yùn
[ [ míng cháo ] ] biān gòng
tīng dàn cāng máng shēng yuǎn        yáo yīng bái mén liǔ piāo dàng 绿 yān        jiāng huā xiào guī xīn hǎi yàn zhī        hān fāng liàn bié xiū sòng wèi chéng shī       
赵丽卿豸史座留别限韵注音
  • zhào
    qīng
    zhì
    shǐ
    zuò
    liú
    bié
    xiàn
    yùn
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    biān
    gòng
  • tīng
    dàn
    cāng
    máng
    shēng
    yuǎn
    yáo
    yīng
    bái
    mén
    liǔ
    piāo
    dàng
    绿
    yān
    jiāng
    huā
    xiào
    guī
    xīn
    hǎi
    yàn
    zhī
    hān
    fāng
    liàn
    bié
    xiū
    sòng
    wèi
    chéng
    shī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1