家铉翁(约1213~1297)号则堂,眉州(今四川省眉山市东坡区)人。家铉翁身长七尺,状貌奇伟,威严儒雅。以荫补官,累官知常州,迁浙东提点刑狱,入为大理少卿。咸淳八年(1272),权知绍兴府、浙东安抚提举司事。德祐初,权户部侍郎兼知临安府、浙西安抚使,迁户部侍郎,权侍右侍郎,兼枢密都承旨。二年(1276),赐进士出身,拜端明殿学士、签书枢密院事。元兵次近郊,丞相贾馀庆、吴坚檄天下守令以城降,铉翁独不署。奉使元营,留馆中。宋亡,守志不仕。元成宗即位(1294),放还,赐号处士,时年八十二,后数年以寿终。《宋史》有传。有《则堂集》六卷,《彊(强)村丛书》辑为《则堂诗馀》一卷。词存三首收于《全宋词》中。
《赵提举求作字余辞以不能工仍作诗谢之》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:家铉翁 | 类型:写雪|忧患|少年|

少年振臂入场屋,寸晷谩书夸拙速。

中年收敛归法度,不能为颜仅为谷。

晚岁颇为忧患困,弱腕不禁事物逐。

要之作字非所长,空腔仅存十年读。

有客来从析津头,翰墨多藏玉韫匵。

从我乞书戏我耳,为君小试知君蹙。

长笺净练雪不如,墙角鼠芒嗟已秃。

此邦椽笔广文翁,何用更向寒汀索野鹜。

拼音
zhào qiú zuò néng gōng réng zuò shī xiè zhī
[ [ sòng cháo ] ] jiā xuàn wēng
shǎo nián zhèn chǎng cùn guǐ màn shū kuā zhuō        zhōng nián shōu liǎn guī néng wéi yán jǐn wéi        wǎn suì wéi yōu huàn kùn ruò wàn jìn shì zhú        yào zhī zuò fēi suǒ zhǎng kōng qiāng jǐn cún shí nián        yǒu lái cóng jīn tóu hàn duō cáng yùn        cóng shū ěr wéi jun1 xiǎo shì zhī jun1        zhǎng jiān jìng liàn xuě qiáng jiǎo shǔ máng jiē        bāng chuán guǎng 广 wén wēng yòng gèng xiàng hán tīng suǒ       
赵提举求作字余辞以不能工仍作诗谢之注音
  • zhào
    qiú
    zuò
    néng
    gōng
    réng
    zuò
    shī
    xiè
    zhī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    jiā
    xuàn
    wēng
  • shǎo
    nián
    zhèn
    chǎng
    cùn
    guǐ
    màn
    shū
    kuā
    zhuō
    zhōng
    nián
    shōu
    liǎn
    guī
    néng
    wéi
    yán
    jǐn
    wéi
    wǎn
    suì
    wéi
    yōu
    huàn
    kùn
    ruò
    wàn
    jìn
    shì
    zhú
    yào
    zhī
    zuò
    fēi
    suǒ
    zhǎng
    kōng
    qiāng
    jǐn
    cún
    shí
    nián
    yǒu
    lái
    cóng
    jīn
    tóu
    hàn
    duō
    cáng
    yùn
    cóng
    shū
    ěr
    wéi
    jun1
    xiǎo
    shì
    zhī
    jun1
    zhǎng
    jiān
    jìng
    liàn
    xuě
    qiáng
    jiǎo
    shǔ
    máng
    jiē
    bāng
    chuán
    guǎng
    广
    wén
    wēng
    yòng
    gèng
    xiàng
    hán
    tīng
    suǒ

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1