王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。

王禹偁其它作品精选

zuopinjingxuan

《送丁谓之再奉使闽中》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:王禹偁 | 类型:写风|写花|惜别|落花|

绣衣直指东南夷,入奏风谣受圣知。

持节又从三殿出,演纶还较一年迟。

朝中谬拜推贤表,江畔空吟惜别诗。

郡印喧卑文会少,为君搔首落花时。

拼音
sòng dīng wèi zhī zài fèng shǐ 使 mǐn zhōng
[ [ sòng cháo ] ] wáng chēng
xiù zhí zhǐ dōng nán zòu fēng yáo shòu shèng zhī        chí jiē yòu cóng sān diàn 殿 chū yǎn lún hái jiào nián chí        cháo zhōng miù bài tuī xián biǎo jiāng pàn kōng yín bié shī        jun4 yìn xuān bēi wén huì shǎo wéi jun1 sāo shǒu luò huā shí       
送丁谓之再奉使闽中注音
  • sòng
    dīng
    wèi
    zhī
    zài
    fèng
    shǐ
    使
    mǐn
    zhōng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    chēng
  • xiù
    zhí
    zhǐ
    dōng
    nán
    zòu
    fēng
    yáo
    shòu
    shèng
    zhī
    chí
    jiē
    yòu
    cóng
    sān
    diàn
    殿
    chū
    yǎn
    lún
    hái
    jiào
    nián
    chí
    cháo
    zhōng
    miù
    bài
    tuī
    xián
    biǎo
    jiāng
    pàn
    kōng
    yín
    bié
    shī
    jun4
    yìn
    xuān
    bēi
    wén
    huì
    shǎo
    wéi
    jun1
    sāo
    shǒu
    luò
    huā
    shí

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1