周必大(1126年8月15日—1204年10月25日),字子充,一字洪道,自号平园老叟。原籍管城(今河南郑州),至祖父周诜时居吉州庐陵(今江西省吉安县永和镇周家村)。南宋著名政治家、文学家,“庐陵四忠”之一。绍兴二十一年(1151年)进士及第。绍兴二十七年(1157年),举博学宏词科。曾多次在地方任职,官至吏部尚书、枢密使、左丞相,封许国公。庆元元年,以观文殿大学士、益国公致仕。嘉泰四年(1204年),卒于庐陵,赠太师。开禧三年(1207年),赐谥文忠,宁宗亲书“忠文耆德之碑”。周必大工文词,为南宋文坛盟主。与陆游、范成大、杨万里等都有很深的交情。著有《省斋文稿》、《平园集》等80余种,共200卷。
《送胡子远出守汉州分韵得万字》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:周必大 | 类型:写人|写湖|西湖|

三釜贵及亲,万户岂吾愿。

君今二千石,荣禄尚何论。

而况蜀汉间,相望两宿顿。

鹿轓从版舆,鸠杖杂戟鐏。

斑衣父老夸,昼锦士夫劝。

遥知四境内,和气销愁恨。

却应念主恩,未遽忘一饭。

试于温凊余,款款话缱绻。

仍谈西湖胜,幸及老人健。

相将下三峡,看复抟九万。

拼音
sòng yuǎn chū shǒu hàn zhōu fèn yùn wàn
[ [ sòng cháo ] ] zhōu
sān guì qīn wàn yuàn        jun1 jīn èr qiān shí róng shàng lùn        ér kuàng shǔ hàn jiān xiàng wàng liǎng xiǔ 宿 dùn        鹿 fān cóng bǎn jiū zhàng zūn        bān lǎo kuā zhòu jǐn shì quàn        yáo zhī jìng nèi xiāo chóu hèn        què yīng niàn zhǔ ēn wèi wàng fàn        shì wēn qìng kuǎn kuǎn huà qiǎn quǎn        réng tán 西 shèng xìng lǎo rén jiàn        xiàng jiāng xià sān xiá kàn tuán jiǔ wàn       
送胡子远出守汉州分韵得万字注音
  • sòng
    yuǎn
    chū
    shǒu
    hàn
    zhōu
    fèn
    yùn
    wàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhōu
  • sān
    guì
    qīn
    wàn
    yuàn
    jun1
    jīn
    èr
    qiān
    shí
    róng
    shàng
    lùn
    ér
    kuàng
    shǔ
    hàn
    jiān
    xiàng
    wàng
    liǎng
    xiǔ
    宿
    dùn
    鹿
    fān
    cóng
    bǎn
    jiū
    zhàng
    zūn
    bān
    lǎo
    kuā
    zhòu
    jǐn
    shì
    quàn
    yáo
    zhī
    jìng
    nèi
    xiāo
    chóu
    hèn
    què
    yīng
    niàn
    zhǔ
    ēn
    wèi
    wàng
    fàn
    shì
    wēn
    qìng
    kuǎn
    kuǎn
    huà
    qiǎn
    quǎn
    réng
    tán
    西
    shèng
    xìng
    lǎo
    rén
    jiàn
    xiàng
    jiāng
    xià
    sān
    xiá
    kàn
    tuán
    jiǔ
    wàn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1