汤显祖(1550—1616),中国明代戏曲家、文学家。字义仍,号海若、若士、清远道人。汉族,江西临川人。公元1583年(万历十一年)中进士,任太常寺博士、礼部主事,因弹劾申时行,降为徐闻典史,后调任浙江遂昌知县,又因不附权贵而免官,未再出仕。曾从罗汝芳读书,又受李贽思想的影响。在戏曲创作方面,反对拟古和拘泥于格律。作有传奇《牡丹亭》、《邯郸记》、《南柯记》、《紫钗记》,合称《玉茗堂四梦》,以《牡丹亭》最著名。在戏曲史上,和关汉卿、王实甫齐名,在中国乃至世界文学史上都有着重要的地位。
《遣梦》
分享数:2
朝代: 明朝 | 作者:汤显祖 | 类型:写雨|写风|写花|写云|

休官云卧散仙如,花下笙残过客余。

幽意偶随春梦蝶,生涯真作武陵渔。

来成拥髻荒烟合,去觉搴帷暮雨疏。

风断笑声弦月上,空歌灵汉与踟躇。

拼音
qiǎn mèng
[ [ míng cháo ] ] tāng xiǎn
xiū guān yún sàn xiān huā xià shēng cán guò        yōu ǒu suí chūn mèng dié shēng zhēn zuò líng        lái chéng yōng huāng yān jiào qiān wéi shū        fēng duàn xiào shēng xián yuè shàng kōng líng hàn chí chú       
遣梦注音
  • qiǎn
    mèng
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    tāng
    xiǎn
  • xiū
    guān
    yún
    sàn
    xiān
    huā
    xià
    shēng
    cán
    guò
    yōu
    ǒu
    suí
    chūn
    mèng
    dié
    shēng
    zhēn
    zuò
    líng
    lái
    chéng
    yōng
    huāng
    yān
    jiào
    qiān
    wéi
    shū
    fēng
    duàn
    xiào
    shēng
    xián
    yuè
    shàng
    kōng
    líng
    hàn
    chí
    chú

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1