方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。

方岳其它作品精选

zuopinjingxuan

《郑佥判取苏黄门图史园囿文章鼓吹之语为韵见·三》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:方岳 | 类型:写风|写草|写羊|

我本耕田夫,老矣纡郡章。

头童齿欲豁,顾视俱茫茫。

胸中了无有,宁敢高颉颃。

牧民如牧羊,惟恐隳官常。

秋田失一饱,我食不下吭。

宁知事大缪,以肉齿步光。

每遭官长骂,刚肠怒生芒。

归来几何时,有过墙下桑。

西风一叶脱,野草忽已黄。

君行不可挽,吾意不可忘。

拼音
zhèng qiān pàn huáng mén shǐ yuán yòu wén zhāng chuī zhī wéi yùn jiàn · · sān
[ [ sòng cháo ] ] fāng yuè
běn gēng tián lǎo jun4 zhāng        tóu tóng chǐ 齿 huō shì máng máng        xiōng zhōng le yǒu níng gǎn gāo jié háng        mín yáng wéi kǒng huī guān cháng        qiū tián shī bǎo shí xià kēng        níng zhī shì miù ròu chǐ 齿 guāng        měi zāo guān zhǎng gāng cháng shēng máng        guī lái shí yǒu guò qiáng xià sāng        西 fēng tuō cǎo huáng        jun1 háng wǎn wàng       
郑佥判取苏黄门图史园囿文章鼓吹之语为韵见·三注音
  • zhèng
    qiān
    pàn
    huáng
    mén
    shǐ
    yuán
    yòu
    wén
    zhāng
    chuī
    zhī
    wéi
    yùn
    jiàn
    ·
    ·
    sān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    fāng
    yuè
  • běn
    gēng
    tián
    lǎo
    jun4
    zhāng
    tóu
    tóng
    chǐ
    齿
    huō
    shì
    máng
    máng
    xiōng
    zhōng
    le
    yǒu
    níng
    gǎn
    gāo
    jié
    háng
    mín
    yáng
    wéi
    kǒng
    huī
    guān
    cháng
    qiū
    tián
    shī
    bǎo
    shí
    xià
    kēng
    níng
    zhī
    shì
    miù
    ròu
    chǐ
    齿
    guāng
    měi
    zāo
    guān
    zhǎng
    gāng
    cháng
    shēng
    máng
    guī
    lái
    shí
    yǒu
    guò
    qiáng
    xià
    sāng
    西
    fēng
    tuō
    cǎo
    huáng
    jun1
    háng
    wǎn
    wàng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1