程珌(1164─1242)字怀古,休宁(今属安徽)人,先世居洺水,因自号洺水遗民。绍熙四年(1193)进士。授昌化主簿,调建康府教授,改知富阳县。嘉定十三年(1220),除秘书丞。明年,为著作佐郎、军器少监。历迁国子司业、起居舍人、权中书舍人,拜翰林学士、知制诰。绍定间,知福州兼福建安抚使,以端明殿学士致仕。淳祐二年卒,年七十九。《宋史》有传。有《洺水集》二十四卷,《洺水词》一卷。《四库总目提要》云:「珌文宗欧、苏,其所作词,亦出入于苏、辛两家之间。中多寿人亦自寿之作,颇嫌寡味。至《满庭芳》第二阕之萧、歌通叶,《减字木兰花》后阕之好、坐同韵,皆系乡音,尤不可为训也。」冯煦《蒿庵论词》云:「有与幼安周旋而即效其体者,若西樵、洺水两家。惜怀古味薄,济翁笔亦不健。」
《酹江月-念奴娇》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:程珌 | 类型:写风|写山|写人|英雄|写云|写酒|

平生有意,把六经膏泽,人人沾受。

白被子明康节辈,浪说乘除先后。

遇合一时,英雄千古,谁是高强手。

蹉跎岁晚,临风浩然搔首。

今但入梦青山,云_深处,烟月生怀袖。

宿有十年萧散愿,此段功缘须就。

因忆坡公,仇池有约,莫误归时候。

今朝对酒,歌此与君为寿。

拼音
lèi jiāng yuè - - niàn jiāo
[ [ sòng cháo ] ] chéng
píng shēng yǒu liù jīng gāo rén rén zhān shòu        bái bèi míng kāng jiē bèi làng shuō chéng chú xiān hòu        shí yīng xióng qiān shuí shì gāo qiáng shǒu        cuō tuó suì wǎn lín fēng hào rán sāo shǒu        jīn dàn mèng qīng shān yún _ _ shēn chù yān yuè shēng huái 怀 xiù        xiǔ 宿 yǒu shí nián xiāo sàn yuàn duàn gōng yuán jiù        yīn gōng chóu chí yǒu yuē guī shí hòu        jīn cháo duì jiǔ jun1 wéi shòu 寿       
酹江月-念奴娇注音
  • lèi
    jiāng
    yuè
    -
    -
    niàn
    jiāo
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
  • píng
    shēng
    yǒu
    liù
    jīng
    gāo
    rén
    rén
    zhān
    shòu
    bái
    bèi
    míng
    kāng
    jiē
    bèi
    làng
    shuō
    chéng
    chú
    xiān
    hòu
    shí
    yīng
    xióng
    qiān
    shuí
    shì
    gāo
    qiáng
    shǒu
    cuō
    tuó
    suì
    wǎn
    lín
    fēng
    hào
    rán
    sāo
    shǒu
    jīn
    dàn
    mèng
    qīng
    shān
    yún
    _
    _
    shēn
    chù
    yān
    yuè
    shēng
    huái
    怀
    xiù
    xiǔ
    宿
    yǒu
    shí
    nián
    xiāo
    sàn
    yuàn
    duàn
    gōng
    yuán
    jiù
    yīn
    gōng
    chóu
    chí
    yǒu
    yuē
    guī
    shí
    hòu
    jīn
    cháo
    duì
    jiǔ
    jun1
    wéi
    shòu
    寿

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1