黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《重赠徐天隐》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写风|

建极临万邦,稽古陛下圣。

除书日日下,有耳家相庆。

满意见升平,父老扶杖听。

平生所传闻,似仁祖德性。

定鼎百世长,橐弓四夷静。

执事当前朝,官冷殊未称。

破帽风攲攲,简易不骑乘。

危颠相扶持,泉石供嘲咏。

成乐涧阿中,傲世似未敬。

收潦下秋船,期公拜嘉命。

开元贞观事,身得见全盛。

闭门长蓬蒿,或许老夫病。

拼音
zhòng zèng tiān yǐn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
jiàn lín wàn bāng xià shèng        chú shū xià yǒu ěr jiā xiàng qìng        mǎn jiàn shēng píng lǎo zhàng tīng        píng shēng suǒ chuán wén rén xìng        dìng dǐng bǎi shì zhǎng tuó gōng jìng        zhí shì dāng qián cháo guān lěng shū wèi chēng        mào fēng jiǎn chéng        wēi diān xiàng chí quán shí gòng cháo yǒng        chéng jiàn ā zhōng ào shì wèi jìng        shōu liáo xià qiū chuán gōng bài jiā mìng        kāi yuán zhēn guān shì shēn jiàn quán shèng        mén zhǎng péng hāo huò lǎo bìng       
重赠徐天隐注音
  • zhòng
    zèng
    tiān
    yǐn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • jiàn
    lín
    wàn
    bāng
    xià
    shèng
    chú
    shū
    xià
    yǒu
    ěr
    jiā
    xiàng
    qìng
    mǎn
    jiàn
    shēng
    píng
    lǎo
    zhàng
    tīng
    píng
    shēng
    suǒ
    chuán
    wén
    rén
    xìng
    dìng
    dǐng
    bǎi
    shì
    zhǎng
    tuó
    gōng
    jìng
    zhí
    shì
    dāng
    qián
    cháo
    guān
    lěng
    shū
    wèi
    chēng
    mào
    fēng
    jiǎn
    chéng
    wēi
    diān
    xiàng
    chí
    quán
    shí
    gòng
    cháo
    yǒng
    chéng
    jiàn
    ā
    zhōng
    ào
    shì
    wèi
    jìng
    shōu
    liáo
    xià
    qiū
    chuán
    gōng
    bài
    jiā
    mìng
    kāi
    yuán
    zhēn
    guān
    shì
    shēn
    jiàn
    quán
    shèng
    mén
    zhǎng
    péng
    hāo
    huò
    lǎo
    bìng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1