释宗杲(1089~1163),字昙晦,江南东路宣州宁国(今安徽宁国)人,俗姓奚,临济宗僧人,是宋代禅宗史上“看话禅”派的创始人,法名妙喜,赐号“大慧普觉禅师”。宗杲生活于北、南宋之际,在南渡后倡明儒佛渗透、回应儒家辟佛方面立下大功。他不仅是连结南北两宋僧人与儒学的重要环节,而且也是南宋佛教史上最具代表性的人物。► 释宗杲的诗文(273篇)
《长灵旧和尚赞》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:释宗杲 | 类型:写山|写水|写人|

厚重如山,严冷似铁。

破毗卢印,坐衲僧舌。

泊出灵源,源清流彻。

指矅灵寒,呼顾兔热。

谓此是长灵眼中重著屑,谓此非长灵知君犹未瞥。

是耶非耶,俱为剩说。

真耶,水中捉月。

而今要见这老人,剔起眉毛须辨别。

嘉州在像吃一槌,陕府铁牛流出血。

拼音
zhǎng líng jiù shàng zàn
[ [ sòng cháo ] ] shì zōng gǎo
hòu zhòng shān yán lěng tiě        yìn zuò sēng shé        chū líng yuán yuán qīng liú chè        zhǐ yào líng hán        wèi shì zhǎng líng yǎn zhōng zhòng zhe xiè wèi fēi zhǎng líng zhī jun1 yóu wèi piē        shì fēi wéi shèng shuō        zhēn shuǐ zhōng zhuō yuè        ér jīn yào jiàn zhè lǎo rén méi máo biàn bié        jiā zhōu zài xiàng chī chuí shǎn tiě niú liú chū xuè       
长灵旧和尚赞注音
  • zhǎng
    líng
    jiù
    shàng
    zàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
    zōng
    gǎo
  • hòu
    zhòng
    shān
    yán
    lěng
    tiě
    yìn
    zuò
    sēng
    shé
    chū
    líng
    yuán
    yuán
    qīng
    liú
    chè
    zhǐ
    yào
    líng
    hán
    wèi
    shì
    zhǎng
    líng
    yǎn
    zhōng
    zhòng
    zhe
    xiè
    wèi
    fēi
    zhǎng
    líng
    zhī
    jun1
    yóu
    wèi
    piē
    shì
    fēi
    wéi
    shèng
    shuō
    zhēn
    shuǐ
    zhōng
    zhuō
    yuè
    ér
    jīn
    yào
    jiàn
    zhè
    lǎo
    rén
    méi
    máo
    biàn
    bié
    jiā
    zhōu
    zài
    xiàng
    chī
    chuí
    shǎn
    tiě
    niú
    liú
    chū
    xuè

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1