苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。

苏轼其它作品精选

zuopinjingxuan

《留侯论》
分享数: 195
朝代:宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写人|古文观止|女子|写鬼|人情|少年|写草|写羊|

古之所谓豪杰之士者,必有过人之节。

人情有所不能忍者,匹夫见辱,拔剑而起,挺身而斗,此不足为勇也。

天下有大勇者,卒然临之而不惊,无故加之而不怒。

此其所挟持者甚大,而其志甚远也。

夫子房受书于圯上之老人也,其事甚怪;然亦安知其非秦之世,有隐君子者出而试之。

观其所以微见其意者,皆圣贤相与警戒之义;而世不察,以为鬼物,亦已过矣。

且其意不在书。

当韩之亡,秦之方盛也,以刀锯鼎镬待天下之士。

其平居无罪夷灭者,不可胜数。

虽有贲、育,无所复施。

夫持法太急者,其锋不可犯,而其势未可乘。

子房不忍忿忿之心,以匹夫之力而逞于一击之间;当此之时,子房之不死者,其间不能容发,盖亦已危矣。

千金之子,不死于盗贼,何者?其身之可爱,而盗贼之不足以死也。

子房以盖世之才,不为伊尹、太公之谋,而特出于荆轲、聂政之计,以侥幸于不死,此圯上老人所为深惜者也。

是故倨傲鲜腆而深折之。

彼其能有所忍也,然后可以就大事,故曰:“孺子可教也。

” 楚庄王伐郑,郑伯肉袒牵羊以逆;庄王曰:“其君能下人,必能信用其民矣。

”遂舍之。

勾践之困于会稽,而归臣妾于吴者,三年而不倦。

且夫有报人之志,而不能下人者,是匹夫之刚也。

夫老人者,以为子房才有余,而忧其度量之不足,故深折其少年刚锐之气,使之忍小忿而就大谋。

何则?非有生平之素,卒然相遇于草野之间,而命以仆妾之役,油然而不怪者,此固秦皇之所不能惊,而项籍之所不能怒也。

观夫高祖之所以胜,而项籍之所以败者,在能忍与不能忍之间而已矣。

项籍唯不能忍,是以百战百胜而轻用其锋;高祖忍之,养其全锋而待其弊,此子房教之也。

当淮阴破齐而欲自王,高祖发怒,见于词色。

由此观之,犹有刚强不忍之气,非子房其谁全之? 太史公疑子房以为魁梧奇伟,而其状貌乃如妇人女子,不称其志气。

拼音
liú hóu lùn
[ [ sòng cháo ] ] shì
zhī suǒ wèi háo jié zhī shì zhě , , yǒu guò rén zhī jiē       
rén qíng yǒu suǒ néng rěn zhě , , jiàn , , jiàn ér , , tǐng shēn ér dòu , , wéi yǒng       
tiān xià yǒu yǒng zhě , , rán lín zhī ér jīng , , jiā zhī ér       
suǒ jiā chí zhě shèn , , ér zhì shèn yuǎn       
fáng shòu shū shàng zhī lǎo rén , , shì shèn guài ; ; rán ān zhī fēi qín zhī shì , , yǒu yǐn jun1 zhě chū ér shì zhī       
guān suǒ wēi jiàn zhě , , jiē shèng xián xiàng jǐng jiè zhī ; ; ér shì chá , , wéi guǐ , , guò       
qiě zài shū       
dāng hán zhī wáng , , qín zhī fāng shèng , , dāo dǐng huò dài tiān xià zhī shì       
píng zuì miè zhě , , shèng shù       
suī yǒu bēn , , suǒ shī       
chí tài zhě , , fēng fàn , , ér shì wèi chéng       
fáng rěn fèn 忿 fèn 忿 zhī xīn , , zhī ér chěng zhī jiān ; ; dāng zhī shí , , fáng zhī zhě , , jiān néng róng , , gài wēi       
qiān jīn zhī , , dào zéi , , zhě ? ? shēn zhī ài , , ér dào zéi zhī       
fáng gài shì zhī cái , , wéi yǐn tài gōng zhī móu , , ér chū jīng niè zhèng zhī , , yáo xìng , , shàng lǎo rén suǒ wéi shēn zhě       
shì ào xiān tiǎn ér shēn shé zhī       
néng yǒu suǒ rěn , , rán hòu jiù shì , , yuē : : jiāo       
       chǔ zhuāng wáng zhèng , , zhèng ròu tǎn qiān yáng ; ; zhuāng wáng yuē : : jun1 néng xià rén , , néng xìn yòng mín       
suí shě zhī       
gōu jiàn zhī kùn huì , , ér guī chén qiè zhě , , sān nián ér juàn       
qiě yǒu bào rén zhī zhì , , ér néng xià rén zhě , , shì zhī gāng       
lǎo rén zhě , , wéi fáng cái yǒu , , ér yōu liàng zhī , , shēn shé shǎo nián gāng ruì zhī , , shǐ 使 zhī rěn xiǎo fèn 忿 ér jiù móu       
? ? fēi yǒu shēng píng zhī , , rán xiàng cǎo zhī jiān , , ér mìng qiè zhī , , yóu rán ér guài zhě , , qín huáng zhī suǒ néng jīng , , ér xiàng zhī suǒ néng       
guān gāo zhī suǒ shèng , , ér xiàng zhī suǒ bài zhě , , zài néng rěn néng rěn zhī jiān ér       
xiàng wéi néng rěn , , shì bǎi zhàn bǎi shèng ér qīng yòng fēng ; ; gāo rěn zhī , , yǎng quán fēng ér dài , , fáng jiāo zhī       
dāng huái yīn ér wáng , , gāo , , jiàn       
yóu guān zhī , , yóu yǒu gāng qiáng rěn zhī , , fēi fáng shuí quán zhī ? ?        tài shǐ gōng fáng wéi kuí wěi , , ér zhuàng mào nǎi rén , , chēng zhì       
      
留侯论注音
  • liú
    hóu
    lùn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • zhī
    suǒ
    wèi
    háo
    jié
    zhī
    shì
    zhě
    ,
    ,
    yǒu
    guò
    rén
    zhī
    jiē
  • rén
    qíng
    yǒu
    suǒ
    néng
    rěn
    zhě
    ,
    ,
    jiàn
    ,
    ,
    jiàn
    ér
    ,
    ,
    tǐng
    shēn
    ér
    dòu
    ,
    ,
    wéi
    yǒng
  • tiān
    xià
    yǒu
    yǒng
    zhě
    ,
    ,
    rán
    lín
    zhī
    ér
    jīng
    ,
    ,
    jiā
    zhī
    ér
  • suǒ
    jiā
    chí
    zhě
    shèn
    ,
    ,
    ér
    zhì
    shèn
    yuǎn
  • fáng
    shòu
    shū
    shàng
    zhī
    lǎo
    rén
    ,
    ,
    shì
    shèn
    guài
    ;
    ;
    rán
    ān
    zhī
    fēi
    qín
    zhī
    shì
    ,
    ,
    yǒu
    yǐn
    jun1
    zhě
    chū
    ér
    shì
    zhī
  • guān
    suǒ
    wēi
    jiàn
    zhě
    ,
    ,
    jiē
    shèng
    xián
    xiàng
    jǐng
    jiè
    zhī
    ;
    ;
    ér
    shì
    chá
    ,
    ,
    wéi
    guǐ
    ,
    ,
    guò
  • qiě
    zài
    shū
  • dāng
    hán
    zhī
    wáng
    ,
    ,
    qín
    zhī
    fāng
    shèng
    ,
    ,
    dāo
    dǐng
    huò
    dài
    tiān
    xià
    zhī
    shì
  • píng
    zuì
    miè
    zhě
    ,
    ,
    shèng
    shù
  • suī
    yǒu
    bēn
    ,
    ,
    suǒ
    shī
  • chí
    tài
    zhě
    ,
    ,
    fēng
    fàn
    ,
    ,
    ér
    shì
    wèi
    chéng
  • fáng
    rěn
    fèn
    忿
    fèn
    忿
    zhī
    xīn
    ,
    ,
    zhī
    ér
    chěng
    zhī
    jiān
    ;
    ;
    dāng
    zhī
    shí
    ,
    ,
    fáng
    zhī
    zhě
    ,
    ,
    jiān
    néng
    róng
    ,
    ,
    gài
    wēi
  • qiān
    jīn
    zhī
    ,
    ,
    dào
    zéi
    ,
    ,
    zhě
    ?
    ?
    shēn
    zhī
    ài
    ,
    ,
    ér
    dào
    zéi
    zhī
  • fáng
    gài
    shì
    zhī
    cái
    ,
    ,
    wéi
    yǐn
    tài
    gōng
    zhī
    móu
    ,
    ,
    ér
    chū
    jīng
    niè
    zhèng
    zhī
    ,
    ,
    yáo
    xìng
    ,
    ,
    shàng
    lǎo
    rén
    suǒ
    wéi
    shēn
    zhě
  • shì
    ào
    xiān
    tiǎn
    ér
    shēn
    shé
    zhī
  • néng
    yǒu
    suǒ
    rěn
    ,
    ,
    rán
    hòu
    jiù
    shì
    ,
    ,
    yuē
    :
    :
    jiāo
  •  
    chǔ
    zhuāng
    wáng
    zhèng
    ,
    ,
    zhèng
    ròu
    tǎn
    qiān
    yáng
    ;
    ;
    zhuāng
    wáng
    yuē
    :
    :
    jun1
    néng
    xià
    rén
    ,
    ,
    néng
    xìn
    yòng
    mín
  • suí
    shě
    zhī
  • gōu
    jiàn
    zhī
    kùn
    huì
    ,
    ,
    ér
    guī
    chén
    qiè
    zhě
    ,
    ,
    sān
    nián
    ér
    juàn
  • qiě
    yǒu
    bào
    rén
    zhī
    zhì
    ,
    ,
    ér
    néng
    xià
    rén
    zhě
    ,
    ,
    shì
    zhī
    gāng
  • lǎo
    rén
    zhě
    ,
    ,
    wéi
    fáng
    cái
    yǒu
    ,
    ,
    ér
    yōu
    liàng
    zhī
    ,
    ,
    shēn
    shé
    shǎo
    nián
    gāng
    ruì
    zhī
    ,
    ,
    shǐ
    使
    zhī
    rěn
    xiǎo
    fèn
    忿
    ér
    jiù
    móu
  • ?
    ?
    fēi
    yǒu
    shēng
    píng
    zhī
    ,
    ,
    rán
    xiàng
    cǎo
    zhī
    jiān
    ,
    ,
    ér
    mìng
    qiè
    zhī
    ,
    ,
    yóu
    rán
    ér
    guài
    zhě
    ,
    ,
    qín
    huáng
    zhī
    suǒ
    néng
    jīng
    ,
    ,
    ér
    xiàng
    zhī
    suǒ
    néng
  • guān
    gāo
    zhī
    suǒ
    shèng
    ,
    ,
    ér
    xiàng
    zhī
    suǒ
    bài
    zhě
    ,
    ,
    zài
    néng
    rěn
    néng
    rěn
    zhī
    jiān
    ér
  • xiàng
    wéi
    néng
    rěn
    ,
    ,
    shì
    bǎi
    zhàn
    bǎi
    shèng
    ér
    qīng
    yòng
    fēng
    ;
    ;
    gāo
    rěn
    zhī
    ,
    ,
    yǎng
    quán
    fēng
    ér
    dài
    ,
    ,
    fáng
    jiāo
    zhī
  • dāng
    huái
    yīn
    ér
    wáng
    ,
    ,
    gāo
    ,
    ,
    jiàn
  • yóu
    guān
    zhī
    ,
    ,
    yóu
    yǒu
    gāng
    qiáng
    rěn
    zhī
    ,
    ,
    fēi
    fáng
    shuí
    quán
    zhī
    ?
    ?
     
    tài
    shǐ
    gōng
    fáng
    wéi
    kuí
    wěi
    ,
    ,
    ér
    zhuàng
    mào
    nǎi
    rén
    ,
    ,
    chēng
    zhì
赏析

  该文系1061年(宋仁宗嘉祐六年),作者为答御试策而写的一批论策中的一篇。根据《史记·留侯世家》所记张良圯下受书及辅佐刘邦统一天下的事例,论证了“忍小忿而就大谋”、“养其全锋而待其敝”的策略的重要性。文笔纵横捭阖,极尽曲折变化之妙,行文雄辩而富有气势,体现了苏轼史论汪洋恣肆的风格。

  “孺子可教”的典故即源于张良圯上受兵书之事。这个故事具有一定的神话色彩,以司马迁的才华慧识,以神怪入史且于篇末加以评注,常令后人对太史公秉笔直录产生怀疑。其实,早在宋代就有苏轼写了一篇《留侯论》,对此作了合乎情理的解释和发挥。

  苏轼在文中独辟蹊径,化腐朽为神奇。依苏轼之意,圯上老人并非司马迁之所谓鬼物,而是秦代有远见卓识的隐君子,他的出现其意也不在授书,而是有意试一试张良的隐忍度的。张良曾在博浪沙行刺秦皇。事败之后隐姓埋名逃至下邳,圯上老人对此深为惋惜,特意用傲慢无礼的态度狠狠地挫折他。结果他能够忍耐,说明还是有可能成就大事的,所以圯上老人称他“孺子可教矣”。经苏轼这么解释,此事就具有了可信性。相比之下,司马迁对这段轶闻也是十分厚爱的,但他没有破除其封建迷信的神秘光环。苏轼之高明,终于使这段佳话点石成金。

  这篇散文是苏轼早年所作,字里行间洋溢着作者的博闻才识和独具匠心。文章的主旨在于阐发“忍小忿而就大谋”,为使论点具有说服力,作者广征史实,不仅引用了郑伯肉袒迎楚,勾践卧薪尝胆等善于隐忍的正面典型,而且引项羽、刘邦等不善于隐忍的反面典型,从正反两方面加以论证发挥。作者引证史实层层递进,流转变化,不离其宗,抓住留侯能忍这一主线,进一步阐明张良能忍的效果是助高祖成就帝王大业。这篇文章能开能合,气势俊逸奔放,虽只有短短七百字,但言简意赅,分析透彻,鞭辟入里,显示了青年苏轼杰出的文学才华,千百年来成为立论文章的典范。

  诗有诗眼,文也有文眼,尤其是立论文章,这篇文章开宗明义即亮出了“文眼”:“天下有大勇者,卒然临之而不惊,无故加之而不怒,此其所挟持者甚大,而其志甚远也。”这句话凝结了青年苏轼对世事人生波折的经验,有意无意之中为以后的奋斗撰写了座右铭。苏轼当年,屡遭贬谪,正是以忍为大德,才造就一个词、文、诗、书、画多方面的全才;也正由于此,才为宋代文坛上开创了独具一格的豪放派。因此可以说,作者明写留侯之忍,实际上是以古喻今,告诫自己不能锋芒太露,面对复杂人生只有以忍才能成就大业。

  苏轼这篇论文还给读者一个启示,好的素材还要善于运用,即使是文学大家也不能等闲视之,也需要有一个深入分析反复提炼的过程。

  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们