归有光(1506~1571)明代官员、散文家。字熙甫,又字开甫,别号震川,又号项脊生,汉族,江苏昆山人。嘉靖十九年举人。会试落第八次,徙居嘉定安亭江上,读书谈道,学徒众多,60岁方成进士,历长兴知县、顺德通判、南京太仆寺丞,留掌内阁制敕房,与修《世宗实录》,卒于南京。归有光与唐顺之、王慎中两人均崇尚内容翔实、文字朴实的唐宋古文,并称为嘉靖三大家。由于归有光在散文创作方面的极深造诣,在当时被称为“今之欧阳修”,后人称赞其散文为“明文第一”,著有《震川集》、《三吴水利录》等。

归有光其它作品精选

zuopinjingxuan

《沧浪亭记》
分享数: 238
朝代:明朝 | 作者:归有光 | 类型:|写山|写水|读书|古文观止|写湖|写云|写云|读书

    浮图文瑛居大云庵,环水,即苏子美沧浪亭之地也。亟求余作《沧浪亭记》,曰:“昔子美之记,记亭之胜也。请子记吾所以为亭者。”

    余曰:昔吴越有国时,广陵王镇吴中,治南园于子城之西南;其外戚孙承祐,亦治园于其偏。迨淮海纳土,此园不废。苏子美始建沧浪亭,最后禅者居之:此沧浪亭为大云庵也。有庵以来二百年,文瑛寻古遗事,复子美之构于荒残灭没之余:此大云庵为沧浪亭也。

    夫古今之变,朝市改易。尝登姑苏之台,望五湖之渺茫,群山之苍翠,太伯、虞仲之所建,阖闾、夫差之所争,子胥、种、蠡之所经营,今皆无有矣。庵与亭何为者哉?虽然,钱镠因乱攘窃,保有吴越,国富兵强,垂及四世。诸子姻戚,乘时奢僭,宫馆苑囿,极一时之盛。而子美之亭,乃为释子所钦重如此。可以见士之欲垂名于千载,不与其澌然而俱尽者,则有在矣。

    文瑛读书喜诗,与吾徒游,呼之为沧浪僧云。

拼音
cāng làng tíng
[ [ míng cháo ] ] guī yǒu guāng
                         wén yīng yún ān huán shuǐ měi cāng làng tíng zhī qiú zuò cāng làng tíng yuē měi zhī tíng zhī shèng qǐng suǒ wéi tíng zhě       
                         yuē yuè yǒu guó shí guǎng 广 líng wáng zhèn zhōng zhì nán yuán chéng zhī 西 nán wài sūn chéng yòu zhì yuán piān dài huái hǎi yuán fèi měi shǐ jiàn cāng làng tíng zuì hòu chán zhě zhī cāng làng tíng wéi yún ān yǒu ān lái èr bǎi nián wén yīng xún shì měi zhī gòu huāng cán miè méi zhī yún ān wéi cāng làng tíng       
                         jīn zhī biàn cháo shì gǎi cháng dēng zhī tái wàng zhī miǎo máng qún shān zhī cāng cuì tài zhòng zhī suǒ jiàn chà zhī suǒ zhēng zhǒng zhī suǒ jīng yíng jīn jiē yǒu ān tíng wéi zhě zāi suī rán qián liáo yīn luàn rǎng qiè bǎo yǒu yuè guó bīng qiáng chuí shì zhū yīn chéng shí shē jiàn gōng guǎn yuàn yòu shí zhī shèng ér měi zhī tíng nǎi wéi shì suǒ qīn zhòng jiàn shì zhī chuí míng qiān zǎi rán ér jìn zhě yǒu zài       
                         wén yīng shū shī yóu zhī wéi cāng làng sēng yún
沧浪亭记注音
  • cāng
    làng
    tíng
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    guī
    yǒu
    guāng
  •     
    wén
    yīng
    yún
    ān
    huán
    shuǐ
    měi
    cāng
    làng
    tíng
    zhī
    qiú
    zuò
    cāng
    làng
    tíng
    yuē
    měi
    zhī
    tíng
    zhī
    shèng
    qǐng
    suǒ
    wéi
    tíng
    zhě
  •     
    yuē
    yuè
    yǒu
    guó
    shí
    guǎng
    广
    líng
    wáng
    zhèn
    zhōng
    zhì
    nán
    yuán
    chéng
    zhī
    西
    nán
    wài
    sūn
    chéng
    yòu
    zhì
    yuán
    piān
    dài
    huái
    hǎi
    yuán
    fèi
    měi
    shǐ
    jiàn
    cāng
    làng
    tíng
    zuì
    hòu
    chán
    zhě
    zhī
    cāng
    làng
    tíng
    wéi
    yún
    ān
    yǒu
    ān
    lái
    èr
    bǎi
    nián
    wén
    yīng
    xún
    shì
    měi
    zhī
    gòu
    huāng
    cán
    miè
    méi
    zhī
    yún
    ān
    wéi
    cāng
    làng
    tíng
  •     
    jīn
    zhī
    biàn
    cháo
    shì
    gǎi
    cháng
    dēng
    zhī
    tái
    wàng
    zhī
    miǎo
    máng
    qún
    shān
    zhī
    cāng
    cuì
    tài
    zhòng
    zhī
    suǒ
    jiàn
    chà
    zhī
    suǒ
    zhēng
    zhǒng
    zhī
    suǒ
    jīng
    yíng
    jīn
    jiē
    yǒu
    ān
    tíng
    wéi
    zhě
    zāi
    suī
    rán
    qián
    liáo
    yīn
    luàn
    rǎng
    qiè
    bǎo
    yǒu
    yuè
    guó
    bīng
    qiáng
    chuí
    shì
    zhū
    yīn
    chéng
    shí
    shē
    jiàn
    gōng
    guǎn
    yuàn
    yòu
    shí
    zhī
    shèng
    ér
    měi
    zhī
    tíng
    nǎi
    wéi
    shì
    suǒ
    qīn
    zhòng
    jiàn
    shì
    zhī
    chuí
    míng
    qiān
    zǎi
    rán
    ér
    jìn
    zhě
    yǒu
    zài
  •     
    wén
    yīng
    shū
    shī
    yóu
    zhī
    wéi
    cāng
    làng
    sēng
    yún
简析
  本文选自《震川先生集》卷十五。沧浪亭,是苏州市的四大古名园之一。它原是五代广陵王钱元璙的池馆,又说是五代末中吴军节度使孙承祐的别墅。到北宋时,诗人苏舜钦购得,并临水筑亭,题为“沧浪亭”,园也因亭而得名。后来又屡易其主。南宋初为抗金名将韩世忠所居,故又名韩园。由元至明为佛寺。本文就是归有光应僧人文瑛之请而作。它记述了沧浪亭的历代沿革、兴废,感慨于自太伯、虞仲以来的遗迹荡然无存,钱镠等以权势购筑的宫馆苑囿也成陈迹,只有苏子美的沧浪亭能长留天地间。从中悟及了读书人垂名于千载的特有原因。
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们