蔡松年(1107~1159)字伯坚,因家乡别墅有萧闲堂,故自号萧闲老人。真定(今河北正定)人,金代文学家。宋宣和末从父守燕山,宋军败绩随父降金,天会年间授真定府判官。完颜宗弼攻宋,与岳飞等交战时,蔡松年曾为宗弼“兼总军中六部事”,仕至右丞相,封卫国公,卒谥“文简”。松年虽一生官运亨通,其作品在出处问题上却流露了颇为矛盾的思想感情。内心深处潜伏着的民族意识使他感到“身宠神已辱”,作品风格隽爽清丽,词作尤负盛名,与吴激齐名,时称“吴蔡体”,有文集《明秀集》传世。
《雨中花 送赵子坚再赴辽阳幕》
分享数:3
朝代: 金朝 | 作者:蔡松年 | 类型:写雪|写风|写山|写人|豪爽|写酒|

化鹤城高,山蟠辽海,参天古木苍烟。

有贤王豪爽,不减梁园。

高会端思白雪,清澜远泛红莲。

况男儿方壮,好为知音,重鼓冰弦。

香凝翠幕,月压溪楼,暮寒有酒如川。

人半醉、竹西歌吹,催度新篇。

顾我心情老矣,爱君风谊依然。

倦游归去,羽衣相过,会约明年

拼音
zhōng huā sòng zhào jiān zài liáo yáng
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
huà chéng gāo shān pán liáo hǎi cān tiān cāng yān        yǒu xián wáng háo shuǎng jiǎn liáng yuán        gāo huì duān bái xuě qīng lán yuǎn fàn hóng lián        kuàng nán ér fāng zhuàng hǎo wéi zhī yīn zhòng bīng xián        xiāng níng cuì yuè lóu hán yǒu jiǔ chuān        rén bàn zuì zhú 西 chuī cuī xīn piān        xīn qíng lǎo ài jun1 fēng rán        juàn yóu guī xiàng guò huì yuē míng nián
雨中花 送赵子坚再赴辽阳幕注音
  • zhōng
    huā
     
    sòng
    zhào
    jiān
    zài
    liáo
    yáng
  • [
    [
    jīn
    cháo
    ]
    ]
    cài
    sōng
    nián
  • huà
    chéng
    gāo
    shān
    pán
    liáo
    hǎi
    cān
    tiān
    cāng
    yān
    yǒu
    xián
    wáng
    háo
    shuǎng
    jiǎn
    liáng
    yuán
    gāo
    huì
    duān
    bái
    xuě
    qīng
    lán
    yuǎn
    fàn
    hóng
    lián
    kuàng
    nán
    ér
    fāng
    zhuàng
    hǎo
    wéi
    zhī
    yīn
    zhòng
    bīng
    xián
    xiāng
    níng
    cuì
    yuè
    lóu
    hán
    yǒu
    jiǔ
    chuān
    rén
    bàn
    zuì
    zhú
    西
    chuī
    cuī
    xīn
    piān
    xīn
    qíng
    lǎo
    ài
    jun1
    fēng
    rán
    juàn
    yóu
    guī
    xiàng
    guò
    huì
    yuē
    míng
    nián

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1