黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《题双凫观》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写风|写山|写酒|

飘萧阅世等虚舟,难息眼前无此流。

满地悲风盘翠竹,半丛寒日破红榴。

青山空在衣冠古,白鹤不归宫殿秋。

王念平生樽酒地,千年万岁想来游。

拼音
shuāng guān
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
piāo xiāo yuè shì děng zhōu nán yǎn qián liú        mǎn bēi fēng pán cuì zhú bàn cóng hán hóng liú        qīng shān kōng zài guàn bái guī gōng diàn 殿 qiū        wáng niàn píng shēng zūn jiǔ qiān nián wàn suì xiǎng lái yóu       
题双凫观注音
  • shuāng
    guān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • piāo
    xiāo
    yuè
    shì
    děng
    zhōu
    nán
    yǎn
    qián
    liú
    mǎn
    bēi
    fēng
    pán
    cuì
    zhú
    bàn
    cóng
    hán
    hóng
    liú
    qīng
    shān
    kōng
    zài
    guàn
    bái
    guī
    gōng
    diàn
    殿
    qiū
    wáng
    niàn
    píng
    shēng
    zūn
    jiǔ
    qiān
    nián
    wàn
    suì
    xiǎng
    lái
    yóu

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1